Tống Tư Duệ ngồi ngả lưng vào sofa, bực dọc nới lỏng caravat, đến lúc này vẫn đang xỉa xói Gray
" Cậu đem nó vào đây làm gì? Tôi đã nói vứt đi rồi mà"
Anh đúng là khổ quá đi, vứt không được để lại chẳng xong. Đành phải đem nó tránh xa tầm mắt của hắn.
Cố Giai Lệ vừa hay từ trên lầu đi xuống, nhìn con thỏ bông không chớp mắt Lúc đi ngang qua phòng Cổ Minh Châu, cô đã lén nhìn xem. Trong đó cũng có con thỏ tương tự, nhưng không to và đẹp bằng
Gray nhìn thấy cô, vui mừng còn hơn nhận được tiền lương. Nhanh chóng di chuyển sự chú ý của hắn
" Thiếu phu nhân"
Tống Tư Duệ đứng lên, bộ dạng đại ác ma thu liễm, thay vào đó là sự hoà nhã như đang cố lấy lòng
"Em dùng cơm chưa?"
Cô đang dáng chặt mắt mình vào con thỏ, nên không nghe thấy hắn hỏi. Tống Tư Duệ đi đến gần, nhìn theo hướng mà cô đang nhìn, nhẹ giọng " Em thích sao?"
Cố Giai Lệ chớp chớp mắt xoay sang nhìn hắn, rồi nhìn con thỏ phía xa. Theo thói quen
muốn từ chối, sau đó lại nhớ đến những lời mà mẹ nói, liền nhẹ gật đầu "Ừm.."
Tống Tư Duệ cười, trắng trợn giành công "Anh biết em sẽ thích, nên cố tình mang nó về. Muốn đặt ở đâu tùy em"
"....."- Gray
Ánh mắt cô phát sáng lấp lánh, không giấu nổi nụ cười cùng má lúm đồng tiền duyên dáng, trong vài giây nhìn người đàn ông trước mắt
Nếu không tính mẹ chồng, thì đây là lần đầu có được nhận món quà to lớn đến thế Những trang sức mà mẹ tặng, cô không dùng đến. Cũng chưa từng nghĩ sẽ đòi hỏi bất cứ thứ gì
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!