Chương 4148:
Abel không cho người đi theo bên cạnh Nguyễn Minh Tú, chỉ cầm cái đao trong tay kề kề trên cổ công tước Otto, biểu thị rằng Nguyễn Minh Tú hãy biết đường mà an phận chút, đừng có nói gì nữa.
Nguyễn Minh Tú nuốt nước bọt, vốn dĩ tâm trạng đã ổn định trở lại, lại một lần nữa bị bới lên, đôi chân run run miễn cưỡng tỏ ra bình thường đi đến mở cửa ra, nhưng khi cửa vừa mở, cô ấy suýt chút nữa không kiềm được mà hét lên.
Vốn dĩ chỉ nghĩ là nhân viên đưa cơm bình thường thôi, rõ ràng cô ấy vừa nãy đúng là thảo luận với ông ngoại là muốn ăn cơm trưa, nhưng không ngờ vừa mở cửa, đột nhiên lại nhìn thấy Vũ Nguyên Hải!
Phía sau xa xa là Nguyễn Kiến Định và Tư Mộ Hàn đứng đó, hai bên hành lang đứng đầy hộ vệ, bọn họ chắc là đến chưa lâu lắm, trên trán đầy mồ hôi còn chưa lau đi.
“Nguyễn Tri Hạ phát hiện ra liền che miệng lại, nước mắt suýt chút nữa thì chảy ra, cô đưa tay ra, giả vờ như đang muốn gì đó, động tác rất nhỏ nhẹ chỉ chỉ tay vào phòng, sau đó dơ bốn ngón tay lên, ý muốn nói trong phòng tổng cộng có bốn người.
Nguyễn Kiến Định gật gật đầu, ra cô không cần phải sợ hãi, vào đó ngoan ngoãn nghe lời, lúc này Vũ Nguyên Hải lại mở miệng nói: “Đồ xin cô hãy nhẹ nhàng chút, kiểm tra xem có phải đồ mà trước kia cô muốn không, có việc gì cần thiết cô cứ ấn chuông ở phía đầu giường là được rồi, tôi sẽ đến ngay lập tức!”
“Vậy để tôi xem thử, anh chờ chút!” Nguyễn Minh Tú lúc nói cố ý nói to.
hơn, rất rõ ràng là vì muốn làm yên lòng Abel.
Sau khi nói xong, vừa giở ra xem đống đồ mà anh ta đưa lên, vừa nhìn Nguyễn Kiến Định, nước mắt trên khóe mi rưng rưng, chỉ là không dám rớt xuống, nếu như cô ấy lúc này mà khóc, Abel nhất định sẽ phát hiện ra bên ngoài có vãi n lúc đó lại có biến triển không tốt!
“Đồ không có vấn đề gì, vậy thì tôi đưa vào trước nhé, có vấn đề gì sẽ gọi anh!” Dự tính thời gian tàm tạm gần đủ rồi, Nguyễn Minh Tú ngẩng đầu, hít một hơi dài, lau hết nước mắt đi, mới bê đĩa đồ vào bên trong.
Đợi bê đống đồ vào, sau khi đóng cửa, Nguyễn Minh Tú thở dài, bê đĩa đồ vào đặt trên bàn trà.
“Ông à, đồ đã mang đến rồi, đã lâu rồi ông chưa ăn gì, ông ăn chút đi!” bát cháo trắng trên đĩa còn tỏa ra hơi nóng, bên cạnh còn bày vài món ăn nhẹ tinh tế, còn lại là một suất ăn trưa dinh dưỡng, lượng thức.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!