Chương 4116:
Giọng nói của mười vệ sĩ vang vọng, khiến tai hơi đau.
Tuy nhiên không ai thèm để ý chuyện nhỏ này, Công tước Otto nói xong liền gật đầu, xoay người rời đi.
Bên này phân phó đi cứu người, Abel bên kia cũng đã tập hợp một số lượng lớn người, sẵn sàng chiến đấu.
“Thưa ngài, ngài có thực sự chắc chắn muốn làm điều này không?
Nếu thất bại, hậu quả sẽ không thể lường được” Cuộc tấn công bất ngờ đúng là một phương pháp rất tốt, nhưng không ai có thể khẳng định có bao nhiêu người xung quanh Công tước Otto, cũng không ai chắc chẳn liệu Công tước Otto có thể đoán được lần hành động này không, tính không xác định như thế khiến cho hành động lần này càng.
thêm phần nguy hiểm, không có cách nào khiến người khác yên tâm.
“Ông cứ làm theo là được” Abel sốt ruột vẫy lui người quản gia, nhìn bản đồ trong tay với vẻ mặt không mấy thiện cả Ngôi nhà của ông già hiện thuộc về người dưới quyền của ông ta.
Anh ta có sơ đồ mặt bằng cụ thể ở đây. Bản đồ có sẵn, mặc dù việc phân bố nhân viên còn không rõ ràng lắm nhưng lần trước đã đi thăm dò, vì vậy dù có những yếu tố không xác định nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Cầm chắc năm mươi phần trăm trong tay, rất lớn, rất đáng để thử, chưa kể lần này nếu không ổn, lần sau lại đến. Ông già từ vụ ám sát lần trước đã trở nên vô cùng ốm yếu, sợ đến bây giờ cũng chưa dưỡng khỏe lại, thừa dịp ông ta bệnh giết chết ông ta, lúc này chính là thời điểm tốt nhất, chờ đến khi vết thương của ông ta đã lành lại, cuộc tấn công bất ngờ sẽ chỉ càng khó khăn hơn chứ không thể giảm bớt!
Mọi thứ hai phía đã chuẩn bị sẵn sàng, đêm nay là đêm trăng mờ.
tiện giết người, gió cao tiện phóng hóa, xưởng dược phẩm tuy vẫn đang cháy nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được, căn bản không mấy người quan tâm, chỉ là một chút ánh sáng mà thôi, không có vấn đề gì!
Đội ngũ hai bên cùng lúc lên đường, vệ sĩ do Công tước Otto cử đến đã thành công tìm thấy Nguyễn Kiến Định, mất chưa đầy chục phút, mọi chuyện suôn sẻ có chút kỳ lạ, nhưng bọn họ không suy nghĩ, mang Nguyễn Kiến Định chạy ra ngoài.
Nguyễn Kiến Định không phải là một người không có đầu óc như bọn họ, ngay khi bước ra ngoài, anh đã nhận ra có điều gì đó không ổn.