Chương 3941:
Có thể giữ vững dưới sự tra hỏi của bọn họ trong thời gian dài như vậy, người này quả thật có bản lĩnh, chỉ là khi trợ lý đi vào theo Abel, nhìn người đàn ông bị treo ở trên gỗ, trong mắt đã lóe một chút không đành lòng.
Đến bây giờ anh ta chưa từng gặp qua người nào có thể kiên trì dưới sự đón tiếp của ông chủ của bọn họ, chỉ có thể cầu nguyện cho cái mạng của người nọ một chút.
Chết rồi thì xong hết mọi chuyện, nếu còn sống thì phải chịu tội.
“Hắn không khai thì mấy người không tra được là người nào sao?” Nhìn con người dính đầy máu ở trước mặt này, cúi thấp đầu cũng không biết có phải người hay không, Abel khẽ cười một tiếng, cất bước đi về phía sau, cầm con dao nhỏ từ trên bàn nhỏ lên.
Động tác trong tay thật nhanh, vừa chơi đùa vừa nói.
“Chúng ta đúng là tra ra được một ít manh mối, người này rất có thể là do Nguyễn Kiến Định phải tới, cũng không loại trừ khả năng người này là người của công tước.”
Phương hướng chung là có, đến nổi rốt cuộc người này làm sao chui được vào đây, rốt cuộc tổng cộng có bao nhiêu người chui vào đây, những thứ này tạm thời còn chưa có kết luận, chỉ là tạm thời trợ lý không dám nói, những thứ quan trọng đều không điều tra ra được, cứ như vậy nói hắn sợ chết!
“Yêu cầu tôi lọc kỹ toàn bộ công ty, tất cả những công nhân đến đây trong vòng nửa năm cũng do tôi xách ra, những người dân bản xứ, những là người ở bên ngoài vào cũng tách hết ra điều tra cho rõ ràng, nếu như sót một ai, thì cậu tự nộp mạng mình đi!”
Sáng sớm hôm qua bắt được người, đã một ngày một đêm trôi qua rồi nhưng một chút tiến triển cũng không có, đám người này, sống yên ổn lâu quá rồi, thật đúng là càng ngày càng vô dụng! Xem ra đây cũng là lúc nên chăm sóc, dạy bảo thật tốt một chút!
“Mặc dù bây giờ tôi không thể tra ra người sau lưng cậu rốt cuộc là ai, nhưng cậu cảm thấy ta sẽ không tra không ra được những người bên cạnh cậu rốt cuộc có những ai sao! Tôi cho cậu một phút để cân nhắc, nếu như cậu nghĩ xong rồi, nói ra thì người chết chỉ có mình cậu, không nói ra, thì người chết chính là cả nhà của cậu.” Nói xong cười khẽ hai tiếng, giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay vừa muốn nhìn để tính giờ, giống như anh ta đang nghĩ điều gì đó.
Ngừng động tác trên tay rồi nói thêm một câu: “Tiện thể nói luôn một chút, muốn chết ở nơi này lại là một hy vọng xa vời, cậu chắc chắn người mà cậu quan tâm có thể chịu được khốc hình này hay sao? Tốt lắm, không nói nhiều nữa, bắt đầu tính giờ rồi!” Nói xong anh ta không nói gì nữa.