Chương 3859:
Miệng bị chặn lại, Giang Húc Đông chỉ có thể kêu “ô ô ơ ơ” ở đó.
Không hiểu anh ta đang nói gì mà Tư Mộ Hàn cũng không muốn nghe ông ta nói. Sau khi nói xong, anh phất phất tay rồi cách xa ra.
“Trước đó mấy người định xử lý thế nào thì bây giờ cứ xử lý như vậy đi. Nhớ là tạo vết thương nặng một chút nhưng đừng giết chết, phải để anh ta còn sống quay về. Người không phải do chúng ta giết, tôi chừa lại cho anh ta một con đường sống. Nhưng mà có thể sống sót quay về hay không thì còn phụ thuộc vào vận may của anh ta rồi.”
Giữ lại một mạng cho anh ta chính là ranh giới cuối cùng của anh rồi. Ngoài những vết thương chẳng chịt trên người, trước kia, anh ta còn làm những chuyện đó với Tri Hạ, ném anh ta xuống để trả lại món nợ mà bố anh ta đã thiếu nợ ông ngoại, từng món nợ một, anh cũng không coi là làm quá.
Động tác của vệ sĩ rất nhanh nhảu. Họ đều là những người đã từng thấy máu đổ, chút chuyện nhỏ như vậy, chưa đầy hai phút bọn họ đã xử lý xong xuôi rồi. Lái xe một quãng đường dài rồi, Tư Mộ Hàn cũng lười lái xe trở về. Nguyễn Kiến Định ngồi ở sau lưng bảo vệ sĩ lên lái xe cho anh.
“Sao cậu lại biết tôi muốn ra tay vào lúc này?” Nguyễn Kiến Định chỉnh lại nếp nhăn trên quần áo, cau mày cởi áo kTư ra, ném sang một bên.
Dáng người Tư Mộ Hàn thẳng tắp, cặp mắt sâu thẳm nhìn ra ngoài cửa sổ, một lúc lâu sau mới dám quay đầu lại. Nhìn mắt anh, nói vô cùng mạch lạc và rõ ràng: “Không cần đoán tôi cũng biết anh muốn làm gì. Ở trong mắt của anh cả, tôi vô dụng như vậy sao? Ngay cả chút chuyện này cũng không thể tự mình xử lý tốt được sao? Lần sau, nếu còn những chuyện như thế này nữa, tôi mong anh sẽ để cho tôi tự mình xử lý. Tri Hạ không muốn nhìn thấy anh nhúng tay vào những chuyện như vậy đâu.” Những chuyện độc ác như vậy, Nguyễn Kiến Định không nên làm.
“Không có gì là thích hợp hay không thích hợp cả. Tư Mộ Hàn, cậu còn nhỏ tuổi hơn tôi, cậu là chồng của Tri Hạ, cũng đồng nghĩa với việc là em rể của tôi. Cậu đã quá mệt mỏi rồi, chút chuyện cỏn con này, tôi thấy mình có thể xử lý được. Thỉnh thoảng, cũng phải tin tưởng người bên cạnh cậu một chút chứ.” Mặc dù giọng nói của anh ấy không hay nhưng mà tka hiểu rất rõ, rốt cuộc anh muốn nói gì. Anh không hề tức giận, trái lại càng cởi mở hơn. Xe ô Nguyễn chạy trong bóng tối vô tận. Lần đầu tiên, Nguyễn Kiến Định cảm thấy mình và Tư Mộ Hàn gần gũi nhau như vậy.
Chuyện có thể gây thêm rắc rối căn bản là đã giải quyết ổn thỏa rồi. Tư Mộ Hàn trở về phòng, không bật đèn vì sợ làm quấy rầy đến một cô gái nhỏ vẫn còn đang say giấc nồng. Ánh trăng bên ngoài sáng rực, qua khe cửa rọi thẳng vào trong, chiếu sáng hơn nửa chiếc giường.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!