Chương 3846:
Cảm giác lo lắng, đau lòng và tâm trạng thấp thỏm dường như kéo dài suốt cả đêm. Khi thức dậy vào sáng ngày hôm sau, dưới mắt Nguyễn Tri Hạ đã xuất hiện hai quầng thậm lớn. Cô đang đấu tranh tư tưởng xem có nên dậy hay không thì nhận được thông báo rằng Tư Mộ Hàn đã đến công ty. Nghe thấy tin này, Nguyễn Tri Hạ vô cùng bối rối.
Cô ngồi trên giường một lúc lâu mà vẫn chưa định thần lại được, rất cuộc là có chuyện gì quan trọng mà anh lại giấu cô một cách kín đáo như vậy?
Nguyễn Tri Hạ càng suy nghĩ lại càng cảm thấy có gì đó không ổn, mỗi lúc một buồn bực hơn. Cô cắn môi, nhanh chóng đi tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ đồ bình thường, cải trang thành một bộ dạng khác rồi lén lút đi ra ngoài.
Mấy ngày nay cô cùng anh đến công ty, đường đi cũng đã khá quen thuộc rồi.
Có lẽ hôm nay thần may mắn đã mỉm cười với cô, vừa lúc xe dừng lại chờ đèn xanh thì cô nhìn thấy Tư Mộ Hàn ở cách đó không xa, anh được Trần Bắc hộ tống lên một chiếc xe khác, dường như đang chuẩn bị đi đến một nơi nào đó.
Lúc này cô không xuống xe nữa mà lập tức kêu tài xế quay đầu xe đi theo anh, dọc đường rẽ trái quẹo phải khá nhiều, con đường càng ngày càng xa. Cuối cùng cô dừng lại trong một con hẻm nhỏ, chỗ này chỉ rộng vừa đủ để một chiếc xe có thể đi qua. Lúc xuống xe, Nguyễn Tri Hạ yêu cầu tài xế dừng ở phía xa hơn một chút, mãi cho đến khi tận mắt cô nhìn thấy Tư Mộ Hàn bước vào trong hẻm, cô mới xuống xe, lặng lẽ bước theo.
Cô còn chưa đi được hai bước, đột nhiên từ phía sau có một người nắm lấy cổ tay của cô và bất thình lình vác cô lên vai.
Sắc mặt Nguyễn Tri Hạ tái mét lại, cô không dám mở mắt ra nhìn, cứ nhắm chặt mắt lại rồi vừa la hét vừa đấm vào lưng người đàn ông. Mắt cô nhòe đi, bộ dạng bất lực vô cùng đáng thương, thậm chí cô còn gọi tên của Tư Mộ Hàn.
Bị làm ồn, người đàn ông hừ lạnh một tiếng và không khách khí đưa tay lên vỗ vào mông cô hai cái.
Lúc này Nguyễn Tri Hạ đã vô cùng hoảng sợ, cô cố gắng giãy giụa, tủi thân hét to tên của Tư Mộ Hàn.