Chương 3797:
Luôn ở đây quấy rầy ông ngoại nghỉ ngơi cũng không nên , lúc Nguyễn Kiến Định đi ra cửa , mí mắt của Công tước Otto run rẩy vài cái , nhìn qua giống như tỉnh lại , muốn mở hai mắt ra vậy , nhưng vừa xoay người một cái thì nhanh chóng trở lại bình thường.
Sau khi Tư Mộ Hàn đưa cả nhà trở về tòa thành , quản gia Sơn nhanh chóng tiếp nhận chức vụ quản gia Tinh Hòa là một đứa nhỏ không biết gì cả , khi nhìn thấy Tư Mộ Hàn và Nguyễn Hướng Minh thì lập tức vui vẻ lên.
Còn lúc bình thường thì cô bé rất yên tĩnh , tự chơi một mình , muốn làm gì thì cũng chỉ lẩm bẩm trong chốc lát , ngoan đến mức không giống như trẻ con cùng lứa , nhưng tính cách như thế lại khiến người trong nhà vô cùng yêu thích cô bé.
Sau khi trở về , trừ việc không thể luôn luôn nhìn thấy Nguyễn Kiến Định và Công tước Otto ra thì cuộc sống giống hệt như lúc trước , yên bình hạnh phúc , giống như mặt hồ tĩnh lặng không một gợn sóng , không có chuyện gì xảy ra cả.
Nhìn qua thì có vẻ yên ổn , nhưng bên ngoài đã bắt đầu có gió tanh mưa máu.
Nguyễn Kiến Định đi rồi , công ty của gia tộc Otto ở nước Mỹ lập tức xảy ra vấn đề về kinh tế vô cùng nghiêm trọng , trưởng phòng tài vụ của công ty như bốc hơi khỏi thế giới này vậy , chẳng những lấy hết vốn lưu động của công ty mà còn lấy hết tiền lương của nhân viên nữa , nhân viên không được nhận lương liên tục hai tháng nên bắt đầu kháng nghị , thậm chí là có một bộ phận công nhân gây ẩu đả nữa.
Mấy vấn đề tiềm ẩn của công ty Sunrise bắt đầu hiện rõ , Tư Mộ Hàn bận bù đầu , nhưng chuyện này còn chưa giải quyết xong nữa , vấn đề công nhân bên kia càng ngày càng lớn , cứ theo cái đà này thì chưa tới nửa tháng , công nhân đã có thể dỡ công ty này xuống rồi.
Nguyễn Kiến Định cũng không còn cách nào , từ khi anh đến Châu Âu và bị ép phải nhận công việc của gia chủ , bận rộn hơn lúc trước thì không nói , giờ người ở gia tộc vốn không thích anh ấy càng gây khó dễ với anh hơn , quãng thời gian khó khăn hơn trong tưởng tượng rất nhiều.
Hai người đàn ông đều rơi vào bế tắc , Nguyễn Tri Hạ không giúp được gì cả , cô thấy có vẻ chuyện này sắp phát triển đến mức khiến người ta không thể chịu được nữa , Vũ Nguyên Hải đột ngột xuất hiện ở xung quanh lâu đài cổ và tình cờ gặp phải Nguyễn Tri Hạ đang tản bộ ở gần đó.
Tuy trong lòng cô rất ghét người này , nhưng dù sao cũng là một mạng người , trong lúc sợ hãi , cô đã sai vệ sĩ đưa người đó vào trong tòa thành.
Sau khi để bác sĩ khám cẩn thận , cô tìm một sợi dây thừng cột anh ta vào giường. Bản thân cô thì lấy hai tay chống cằm , ngồi vào bàn bên cạnh theo dõi anh ta.
Không bao lâu sau , người đàn ông ở trên giường đột nhiên mở mắt ra , anh ta theo bản năng muốn ngồi dậy nhưng thân thể đã bị trói chặt , không thể nhúc nhích được , Nguyễn Tri Hạ xem mà buồn cười , cô bật cười “Phụt” một tiếng.