Chương 3760:
Chiếc giường nhỏ này tràn ngập mùi hương của cô , không biết là do cô mang thai hay là do cảm giác trong lòng anh , nhưng gần đây anh luôn cảm thấy mùi hương trên cơ thể cô xen lẫn với mùi sữa ngọt ngào nào đó khiến anh vô cùng mê mẩn , làm thế nào cũng không muốn rời đi.
Một lúc sau , người đàn ông cúi đầu hôn lên phần bụng nhô cao , Nguyễn Tri Hạ khẽ rùng mình , thì thào nói: “Mộ Hàn.”
“Ừ.”
Bàn tay to của Hoắc Hải Hàn đặt lên eo của cô , cẩn thận đỡ lấy cô để cô nằm được thoải mái hơn.
“Anh đây.”
Anh khẽ cười , khóe mắt và lông mày hiện lên nét cười , trên khuôn mặt tràn đầy yêu thương: “Nhóc con kia cần phải ngoan một chút , giống anh trai của con , đừng làm mẹ khổ , nếu không bố sẽ tét mông con khi con đi ra khỏi bụng mẹ đấy.”
“Anh đang nói cái gì vậy? Nếu con nghe thấy sẽ rất buồn , sẽ bị tổn thương , mau dỗ con đi.”
Nguyễn Quỳnh Thi tức giận đẩy anh một cái , rồi lại ôm bụng kêu đau , bộ dạng trông rất đáng thương.
Hoắc Hải Hàn dở khóc , dở cười. Trong ngực cảm thấy trống rỗng , bỗng chốc anh cảm thấy không quen.
Người phụ nữ nhỏ bé này một giây trước vừa dựa vào ngực anh , tùy ý cho anh xoa nắn. Một giây sau đã tức giận làm ngơ với anh. Sự trái ngược này có chút làm anh không quen.
Hoắc Hải Hàn vươn tay định ôm cô vào lòng khiến Nguyễn Quỳnh Hạ mặt mũi đỏ bừng , như phải chịu nhiều ủy khuất , đáng thương đến nỗi không muốn chạm vào anh một chút nào , còn muốn xoay người sang chỗ khác.
Bây giờ cũng tự mình cuốn chăn bông , trốn vào một góc giường , tránh xa anh.
Lông mày của người đàn ông khẽ nhếch lên , dù tức giận nhưng vẫn biết cô không ổn định về cảm xúc khi mang thai. Có thể nhìn thấy điều đó ngay từ tháng đầu tiên.
Chẳng qua những ngày tháng sau đấy rất thuận lợi , anh đi theo cô khắp nơi. Vì vậy cũng không nhận ra sự phát triển cảm xúc trong thai kỳ , nhìn thấy mọi việc vẫn tốt , cũng không làm gì sai.
Nhưng khi hai người gần gũi một chút , thì cảm xúc của cô lúc mang thai lại đột nhiên bùng nổ , giống như cô công chúa nhỏ.
Hoắc Hải Hàn mới thản nhiên nói một câu , cô đã có thể nghĩ ra trăm nghìn ý , rồi lại oan ức đứng thẳng dậy , xị mặt ra , bĩu môi , cũng không khóc lóc , làm loạn gì , nhưng lại khiến người khác nhìn vào sẽ tưởng là cô phải chịu ủy khuất.
Bộ dạng yếu ớt làm cho anh vừa thương vừa buồn cười , không thể không dỗ dành.
Cô đem tất cả cảm xúc và những suy nghĩ sâu sắc thể hiện trước mặt anh , không quan tâm anh có tức giận hay không , có kiên nhẫn được hay không , cũng không quan tâm anh có thích hay không.
Loại cảm giác này đối với cô rất thoải mái , hơn nữa bây giờ chính là không kiềm chế được cảm xúc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!