Chương 3688:
Không muốn nhìn màn âu yếm cay mắt của hai người này , Nguyễn Tri Hạ nhắm hai mắt lại , vốn dĩ cô bị mất máu quá nhiều , quần áo mặc trên người cũng không dày , đến bây giờ cô mới biết được rừng rậm vào ban đêm trong thời tiết cuối thu lạnh như thế nào. Cơ thể cô khẽ run rẩy vì gió lạnh , cổ họng khô khốc cực kỳ khó chịu.
Nguyễn Tri Hạ chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh toát ra sau lưng giờ đang dính vào quần áo , gió thổi từ khe cửa cuốn đến bên người khiến cô có cảm giác cơ thể mình sắp bị đông cứng , sau đó cô cứ thế mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Ở phía khác , Trần Tuấn Tú kéo theo Nguyễn Hướng Minh đi thẳng một đường vào sâu trong rừng , bó đuốc chỉ có thể miễn cưỡng chiếu sáng một khu vực nhỏ , hôm nay mây đen bao phủ bầu trời , vì vậy cũng không có chút ánh trăng nào , khắp nơi đều là bóng tối đen kịt , những cành cây trông giống bàn tay của một con quái vật đang giương nanh múa vuốt nhánh uốn éo người theo cơn gió lạnh lẽo.
Kèm theo tiếng gió vang lên nghe giống như tiếng than khóc của người phụ nữ , đứa trẻ từ nãy đến giờ vẫn không ngừng vùng vẫy ngay lập tức trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Ánh mắt của Trần Tuấn Tú liếc thoáng qua một cái về phía đằng sau , cười tủm tỉm cẩn thận dò đường đi , mục đích vẫn còn hơi xa chỗ bọn họ. Đi được gần hai mươi phút , lúc này hai người mới nhìn thấy một căn nhà gỗ nhỏ nhìn qua có vẻ sẽ đổ sập bất cứ lúc nào. Bước đến gần căn nhà gỗ càng có thể nhìn ra nó tồi tàn đến mức nào , lớp gỗ mốc đen như mực lộ ra bên ngoài , cánh cửa bị gió thổi tạo ra tiếng “Kẽo kẹt , kẽo kẹt” , kết hợp với bầu trời tối đen khiến căn nhà gỗ trông giống như một con quái vật đáng sợ mọc ra cái miệng to đen xì không đáy.
Cho dù Nguyễn Hướng Minh thành thục thông minh như thế nào thì cậu bé cũng chỉ là một đứa nhỏ năm tuổi mà thôi , bị khung cảnh trước mặt dọa sợ đến mức giật nảy mình một cái , suýt chút không nhịn được mà ôm lấy đùi của Trần Tuấn Tú. Nguyễn Hướng Minh nơm nớp lo sợ bị dắt đi vào trong , mãi cho đến khi một ngọn lửa ở bên trong lò sưởi nằm ở giữa chiếu sáng cả căn nhà gỗ nhỏ , sự lo lắng bất an của Nguyễn Hướng Minh mới được giảo bớt một chút , nhưng trong đầu cậu bé vẫn chứa đầy những con ma quỷ đáng sợ , bị dọa sợ đến nỗi khuôn mặt trở nên tái nhợt.
“Có muốn đi ngủ không.” Kết cấu của căn nhà gỗ này phức tạp hơn căn nhà gỗ trước một chút , bên trên giường có một hàng cây được xếp ngay ngắn , tuy rằng không đến mức có thể che hết toàn bộ , nhưng vẫn che khuất hơn phân nửa , điều này cũng dẫn đến việc phía bên trong tối đen như mực.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!