Chương 3639:
Nói không cảm động là giả dối , Trần Mộc Châu cụp đôi mắt xuống , nhẹ giọng nói thêm vài câu mới biểu hiện bản thân mình mệt mỏi , cần nghỉ ngơi.
Dương Thừa Húc yên lặng nghe cô ta nói từ đầu chí cuối , nhìn cũng không giống như mọi khi một chút nào.
Không nghe thấy người bên cạnh trả lời , Trần Mộc Châu cảm giác hơi kỳ quái bèn mở mí mắt lên nhìn anh một cái. Tuy nhìn bề ngoài vẫn là người kia , nhưng trong nháy mắt như vậy , cảm giác như cả người anh ta đều thay đổi , thật giống như bỗng nhiên trưởng thành ngay lúc đó vậy…
Đang lúc cô ta kinh ngạc đối với loại biến hóa này ở trên người của Dương Thừa Húc , Trần Mộc Châu bị chàng trai đứng đấy ôm sát vào trong ngực không có một chút phòng bị nào.
Cô ta khó chịu giật giật tay nhưng lại không cẩn thận đụng phải miệng vết thương , một trận đau buốt từ trên cánh tay truyền đến , sắc mặt cô ta tái đi. Trong thoáng chốc , cô ta nhớ lại những ngày này cô ta đã sống sót như thế nào , cảm giác nóng rát trên cánh tay truyền đến nhưng cô ta lại giống như ở trong hầm băng.
Nếu chuyện ghê tởm như vậy bị người khác biết thì cô ta còn có thể sống tốt trên thế giới này sao?
“Mộc Châu , lần này nói cái gì đi nữa thì anh cũng sẽ không rời xa em , em về nước cùng với anh được không? Nếu như trong nước thật sự không sống được , anh sẽ mang theo bố và em cùng trở lại nơi này được không? Giống như vợ chồng bình thường vậy , thật vui vẻ hạnh phúc được không.”
Cuộc sống như vậy nằm mơ Dương Thừa Húc cũng muốn , không muốn bất cứ cái gì , không có bất kì đấu tranh nào. Không cần vừa mở mắt mỗi ngày đều bắt đầu cân nhắc rốt cuộc làm như thế nào để nhằm vào người khác , người khác lại sẽ như thế nào đến làm hại bản thân mình , không cần hao hết tâm tư suy nghĩ những thứ thượng vàng hạ cám kia. Mỗi ngày tắm nắng , trồng đủ loại hoa , nhìn dòng người qua lại trên đường , một ngày cứ trôi qua như vậy , chẳng phải rất đẹp sao?
“Một số cừu hận không có cách nào hóa giải được , Thừa Húc , em nghĩ anh sẽ là người hiểu rõ em.” Ngay khi giọng điệu cứng rắn của Dương Thừa Húc rơi xuống , ánh sáng trong mắt Trần Mộc Châu lập tức biến mất , ngay cả đau đớn trên cánh tay đều không cảm giác thấy , cô ta cúi thấp đầu nằm ở trên giường.
Bác sĩ đến vô cùng nhanh , đang lúc Dương Thừa Húc còn muốn nói với cô ta mấy câu nữa thì bác sĩ đã từ từ đi vào.
Vẫn là kiểm tra trình tự và phương án quen thuộc , Dương Thừa Húc trầm mặc đi theo y tá đằng sau , Trần Mộc Châu mím môi không nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!