Chương 3604:
Nghe thấy người bên kia nói đã tìm được , Trần Bắc lộ ra vẻ vui mừng. Quay đầu nhìn sang , một tảng đá màu xanh đen to lớn đang chắn trước mặt anh ta. Độ cứng của tảng đá này… Trần Bắc nuốt một ngụm nước miếng , đưa tay gõ hai lần , không có bất kì tiếng vang nào cả.
“Tảng đá như thế này , nếu muốn đập vỡ thì tốn bao nhiêu thời gian vậy? Anh Dương , nếu không thì anh tìm xem có cơ quan nào khác không?”
“Mất bao nhiêu thời gian thì phải xem năng lực của các anh. Không có cơ quan khác để mở cửa đâu. Một bức tường lớn như thế này , hi vọng nó chỉ có một lớp thôi , nếu kém may mắn thì là ba lớp. Cho nên… Bắt đầu đi!”
Lui về sau hai bước , người đàn ông dựa lên bức tường ở phía đối diện , mở miệng nói. Nói xong , anh ta nhắm mắt lại.
Thu Hằng đưa mắt nhìn công cụ mình đang cầm. Anh ta đang thắc mắc , rốt cuộc là vì sao lại cầm thứ này tới , thì ra tác dụng là như thế này. Bọn họ nhận lệnh tập hợp ở đây bắt đầu làm việc , bức tường dày như vậy , cơ quan bị hủy , chỉ có thể dùng búa đập ra một cái lỗ. Hay là , có thể nghĩ cách mở cơ quan ra không?
Người bên ngoài vô cùng bận bịu. Còn ở bên trong , Tư Mộ Hàn đang ôm Nguyễn Tri Hạ đột nhiên bừng tỉnh , hình như anh nghe được tiếng gõ đinh tai nhức óc từ bên ngoài truyền vào. Mặc dù âm thanh rất nhỏ , nặng nề và ngột ngạt , nhưng anh vẫn nghe thấy.
Anh điều khiển xe lăn đi tới gần , dán lỗ tai lên cửa nghe thử. Một lúc sau , anh xác định có người ở bên ngoài đang đục tường vào , trong lòng đột nhiên ê ẩm , có xúc động muốn khóc. Cái cảm giác muốn sống nhưng không có biện pháp , đã chuẩn bị sẵn tinh thần chịu chết , vào lúc đau khổ nhất lại đột nhiên có người tới cứu mình , cảm giác vừa bi vừa hỉ đó khiến anh hơi không khống chế được.
Cô gái trong lòng anh còn đang ngủ , Tư Mộ Hàn hít sâu hai cái , bàn tay to vỗ vỗ lên mặt cô , muốn đánh thức cô dậy.
Không ngờ tình hình lại có thay đổi , anh đã bị giày vò trong thời gian dài , mồ hôi bắt đầu chảy xuống , còn cô gái trong lòng anh vẫn đang bất tỉnh nhân sự , không phát ra được âm thanh nào , cũng không mở mắt được.
Chỉ có tiếng hít thở yếu ớt chứng minh rằng cô đang còn sống , Tư Mộ Hàn chợt luống cuống.
Tư Mộ Hàn run rẩy mở điện thoại lên , nhìn chung nơi này cách âm khá tốt , mà anh cũng không có ý định tạo ra tiếng động hấp dẫn bọn chúng tới. Anh bật đèn pin lên , cẩn thận kiểm tra cơ thể của Nguyễn Tri Hạ , cuối cùng thấy trên cánh tay phải của cô có một cái lỗ kim tím xanh.