Chương 3553:
Dương Thừa Húc nghe theo ngay , mím môi gật nhẹ đầu , dù sao anh ta đã tìm hiểu nghiên cứu món đồ này nhiều năm vẫn không có chút manh mối nào , không bằng để cho Mộc Châu thử một chút , cô ta thông minh như vậy , có khi sẽ mở được két sắt bố đưa cho anh ta sớm hơn chút.
Tủ sắt không lớn lắm , Dương Thừa Húc nhanh chóng ôm tới. Chiếc tủ đại khái lớn bằng một thùng sữa , tủ sắt màu bạc trông rất khiêm tốn , nhìn dáng vẻ Dương Thừa Húc ôm đi thì hẳn nó cũng không quá nặng. Trần Mộc Châu theo bản năng ngồi thẳng người dậy , vươn tay nhận lấy tủ sắt.
“Mật mã bố anh để lại cho anh là gì?”
“142857 , ông ấy chỉ để lại cho anh sáu con số này. Anh đã thử rất nhiều năm rồi nhưng lần nào cũng không thể mở nó ra được.”
Phun ra mấy con số này , Dương Thừa Húc ngồi bên mép giường sầm mặt nhìn Trần Minh Châu đùa nghịch chiếc két sắt trên tay. Để lại một chuỗi mật mã rõ ràng là sai hoàn toàn , sau đó còn yêu cầu anh ta mười ngày sau phải đi cứu người quả thực chính là đang cố ý làm khó anh ta.
“Những con số này nổi tiếng như vậy , Dương Thừa Húc à , cho dù anh không biết nên sử dụng nó như thế nào thì chẳng lẽ không biết đi hỏi người khác thử xem hoặc là lên mạng tra một chút hay sao vậy?” Nói xong , Trần Mộc Châu nở một nụ cười nhạt , chỉ nghe một tiếng ‘cách cách’ , két sắt đã được mở ra theo tiếng kêu đó.
Dương Thừa Húc hơi ngạc nhiên , miệng há ra thật lâu vẫn chưa hoàn hồn lại , sau đó mới từ từ lấy lại được phản ứng.
“Em , em , em , ơ , chiếc két này. Mộc Châu , em làm cách nào để mở nó ra vậy?”
Một tay anh ta chỉ vào cái két , một tay nhéo thật mạnh vào đùi mình. Dãy số làm khó anh ta đã nhiều năm kia , lúc này mới mất có bao nhiêu thời gian chứ , Mộc Châu đã trực tiếp giải mã được nó. Rốt cuộc anh ta vẫn thua dưới sự thông minh vượt trội của Trần Mộc Châu.