Chương 3532:
Cục cưng của anh chịu phải kích thích gì, sao đột nhiên lại chủ động như vậy.
Cổ tay khẽ nhúc nhích, Tư Mộ Hàn cúi đầu xuống, vươn người lên giường, Nguyễn Hướng Minh ở bên cạnh ngủ rất ngon, Nguyễn Tri Hạ sợ sẽ đánh thức cậu bé, cô che miệng lại, ánh måt không tự chủ là liếặc qua hai cái.
Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng da mặt cô vẫn không dày bằng Tư Mộ Hàn, không đợi anh nói gì, mặt cô đã đỏ bừng lên.
Tư Mộ Hàn nắm lấy tay cô đưa lên đỉnh đầu, dùng tay che đi đôi mắt quyến rũ của cô, ngón tay nhẹ vuốt đuôi mắt đã đỏ ửng.
Anh cười một tiếng, mấy phút sau mới bình tĩnh lại.
Cảm xúc phập phồng quá mức kịch liệt, khi cô tiến vào trong phòng tắm, trái tim của anh đã hoàn toàn loạn nhịp. Người mà anh luôn nhớ thương năm năm trời, giờ phút này đang nắm ngay dưới thân anh. Tư Mộ Hàn thở mạnh hai cái, rồi mới chậm rãi buông tay cô ra.
Nguyễn Tri Hạ cắn môi, đôi mắt vụt sáng nhìn anh.
Ở bên cạnh giường, Nguyễn Hướng Minh đang thở nhè nhẹ đột nhiên trở mình. Trước đó bởi vì lo lằng cho mẹ, cho nên cậu bé không được nghỉ ngơi tốt. Vả lại mấy giờ trước còn bị Tư Mộ Hàn doa một lần, tâm lý không được ổn định, nên bây giờ rất mệt mỏi.
Nguyễn Tri Hạ bị động tác của Tư Mộ Hàn làm cho giật mình, theo phản xạ đay người đàn ông ở trên mình ra, rồi ngồi dậy nhìn sang con trai.
Cậu bé vốn đang đắp chăn kín mít lúc này đang gác chân bên ngoài chăn, cái chân còn lại rũ xuống bên giường, hơi đung đưa, dáng vẻ lung lay như sắp rơi xuống bất cứ lúc nào, khiến người ta thấy giật mình. Nguyễn Tri Hạ hơi nhíu mày, cô cẩn thận điều chỉnh lại tư thế ngủ cho Nguyễn Hướng Minh, xoa xoa cái trán bị đụng đau, cô không biết là tại sao cậu bé con nhà mình lại có nết ngủ xấu như thế này được.
Tư Mộ Hàn nắm bất động một chỗ, người lớn như thế lại bị Nguyễn Tri Hạ dễ dàng đẩy ra, anh hơi sững sờ nằm nhìn lên trần nhà.
Cả gian phòng chỉ mở một chiếc quạt trần, gió mát phe phẩy, màn cửa được kéo ra hết, ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng, miễn cưỡng chiếu sáng cả căn phòng.
Tư Mộ Hàn hơi nhếch môi, đầu lưỡi chạm vào răng, anh dùng sức hơi lớn nên có chút đau đớn. Ánh mắt anh chuyển từ cái chân đang động đậy của Nguyễn Hướng Minh qua cái cổ nhỏ của Nguyễn Tri Hạ, nơi đó còn vết đỏ mà anh đã để lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!