Chương 347:
“Xuống lầu ăn!” Nếu là bưng lên thì chẳng phải thím Hồ sẽ biết trưa nay cô và Tư Mộ Hàn làm gì trong phòng à?
Tư Mộ Hàn nhận ra ý tưởng của cô, anh cong môi cười, tiếng cười vui vẻ và hơi đắc ý.
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy vẻ mặt của anh lúc này có vẻ rất muốn ăn đòn, giơ tay đánh vào ngực anh hai cái
…
Hôm sau, Nguyễn Tri Hạ bị điện thoại đánh thức.
Cô giơ tay phải tìm điện thoại di động. Ở bên cạnh, Tư Mộ Hàn tìm được trước cô một bước, cúp điện thoại giúp cô.
Cánh tay dài của anh vừa thu lại thì lại lập tức ôm cô vào ngực: “Vẫn còn sớm, ngủ thêm chút đi.”
Cô nhắm mắt muốn tiếp tục ngủ thì điện thoại di động lại có cuộc gọi đến.
Nguyễn Tri Hạ đã bị đánh thức, lúc này lại có cuộc gọi nên hoàn toàn tỉnh, Tư Mộ Hàn thấy cô bị đánh thức, sắc mặt anh hơi khó coi, đưa tay cầm lấy điện thoại muốn trực tiếp tắt máy.
“Đừng tắt máy, đưa điện thoại di động cho em.” Nguyễn Tri Hạ nhận lấy điện thoại di động từ trong tay Tư Mộ Hàn và nghe máy.
Giọng nói của Thẩm Lệ truyền từ đầu bên kia điện thoại truyền qua, có vẻ kích động và giận dữ: “Cậu còn đang ngủ đúng không? Dậy mau, chúng ta đến khách sạn bắt kẻ thông dâm!”
“Hả? Bắt ai?” Trên mặt Nguyễn Tri Hạ đầy vẻ mê man, mới sáng sớm mà bắt ai?
Giọng Thẩm Lệ càng nóng nảy hơn: “Tất nhiên là chồng cậu, Tư Mộ Hàn!”
Nguyễn Tri Hạ liếc nhìn Tư Mộ Hàn, kẻ đang muốn hôn mình:
Trời mới hửng sáng Thẩm Lệ đã gọi điện thoại bảo cô tới khách sạn bắt kẻ thông dâm, mà lại là bắt gian Tư Mộ Hàn nữa.
Tư Mộ Hàn vẫn luôn ở bên cạnh cô, từ buổi trưa ngày hôm qua đến giờ hai người không có đi ra ngoài.
Nhìn như thế nào cũng thấy chuyện này có chút quỷ dị.
“Chuyện gì vậy?”
Nguyễn Tri Hạ vươn mình ngồi dậy, dựa vào đầu giường:
“Hiện tại Tư Mộ Hàn đang ở bên cạnh tớ.”
“…”
Hiển nhiên Mộ Hàn cũng hết sức kinh ngạc.
Tư Mộ Hàn nghe thấy Nguyễn Tri Hạ nhắc tới mình liền ngước mắt nhìn cô một cái, sau đó vươn tay cầm điện thoại di động của mình tới, ngón tay bấm bấm ở trên màn hình một lúc, cuối cùng đưa tới trước mặt Nguyễn Tri Hạ.
Phía trên là tiêu đề một cái tin tức mới xuất hiện, tiêu đề vừa bắt mắt lại vừa mánh khóe.
“Người thừa kế nhà họ Tư mười mấy năm chưa từng lộ diện đã bị vạch trần … Cùng tên cô gái…”
Mấy chữ quan trọng này gộp lại đập thẳng vào mắt Nguyễn Tri Hạ, khiến đầu óc của cô lập tức thanh tỉnh lại.
Cô lẩm bẩm lên tiếng:
“Tiểu Lệ, bây giờ Tư Mộ Hàn đang ở bên cạnh tớ, có việc gì nói sau nhé.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!