Chương 3360:
“Tôi sẽ nghĩ cách. Em cứ yên tâm đi, Nguyễn Kiến Định và Lê Quốc Nam sẽ không có việc gì đâu. Em đi nghỉ một lát trước đã được không? Bây giờ trời vẫn còn sớm, em về phòng ngủ một giấc là anh trai em sẽ trở vê” Tư Mộ Hàn đau lòng ôm chặt cô vào trong ngực, nhẹ nhàng võ lưng an ủi cô. Anh biết rất rõ Nguyễn Kiến Định quan trọng với cô đến chừng nào. Nếu như lần này anh ta xảy ra chuyện không may, chỉ sợ Tri Hạ cũng đau khổ đến mức mất đi nửa cái mạng. Mà ngay cả TQT có lẽ cũng sẽ phải chịu tổn thất nặng nề. Sự phân chia quyên lực tại Hải Phòng sẽ bị thay đổi thêm một lần nữa, khi đó nhà họ Trần sẽ càng khó xử lý hơn. Vì vậy nên cho dù thế nào đi chăng nữa, Nguyễn Kiến Định cũng phải sống sót trở về.
“Hiện giờ tôi không thể chợp mắt nổi… Hu hu hu, Mộ Hàn, tôi không ngủ được. Tôi, tôi cũng muốn giúp mà..” Nguyễn Tri Hạ đau khổ đến mức không thở nổi. Cô ôm chặt eo Tư Mộ Hàn, cứ thế bôi đầy nước mặt của mình lên ngực anh.
Nhìn thấy động tác như đứa trẻ của cô, trên mặt Tư Mộ Hàn chợt hiện lên một tia dịu dàng hiếm thấy rồi lập tức biến mất. Anh đặt tay lên cái đầu tóc xù của cô, cúi đầu nâng trán cô lên rồi cười nói: “Em chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tôi, phải nghỉ ngơi thật tốt. Đây chính là sự giúp đỡ lớn nhất rồi. Bây giờ trời còn chưa sáng hẳn, nếu em không muốn ngủ tiếp thì đi xem thử Hướng Minh đi. Nguyễn Kiến Định xảy ra chuyện như vậy, chắc hẳn thằng bé cũng bị dọa sợ. Tôi đi tìm người trước. Em phải ngoan ngoãn ở trong nhà, tuyệt đối không được đi ra ngoài, nhớ chưa?” Anh khẽ dùng lòng bàn tay của mình dịu dàng lau sạch nước mắt còn đọng lại trên má cô. Hai mắt của anh sáng lấp lánh như ánh sao trời.
Thật không ngờ lần này anh vẫn còn có niềm vui ngoài ý muốn này, chỉ tiếc rằng hiện tại không phải thời cơ tốt đẹp. Nếu không anh rất muốn cướp cô gái ngoan này về nuôi trong nhà mình.
Sau khi dỗ dành Nguyễn Tri Hạ đi lên tâng, toàn bộ dịu dàng trong đáy mắt của Tư Mộ Hàn lập tức biến mất: “Dì Lê, dì cứ trở về trước đi. Hiện giờ chắc là Lê Quốc Nam và Nguyễn Kiến Định đang ở cùng nhau. Cháu sẽ cứu bọn họ trở về”
“Vậy thì đành nhờ cả vào cháu.
Cháu cũng phải cẩn thận đấy” Tư Mộ Hàn chịu ra mặt thì Kiều Loan yên tâm hơn là nhờ mấy người nhà họ Lê kia. Bà ấy biết rất rõ ràng hiện giờ nhà họ Lê còn không thể tự lo được cho mình, muốn giúp cũng không giúp được chứ đừng nói là cứu người.
“Vâng” Tư Mộ Hàn gật đầu đáp lại một tiếng. Sau đó, anh đưa mắt nhìn sang Nguyễn Tri Hạ đang trốn ở cầu thang, trong mắt tràn ngập dịu dàng. Anh mỉm cười với cô rồi quay người rời đi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!