Chương 3355:
Lúc này đây, Lê Quốc Nam đã thay quần áo xong xuôi. Anh ta chỉ mặc một bộ quần áo thể thao màu đen đơn giản ở trên người, hóa trang một chút để người khác không thể nhớ kỹ được gương mặt của mình. Sau đó, anh ta đeo túi lên, chuẩn bị hết thảy rồi bắt đầu trèo ra ngoài cửa sổ men theo bờ tường bò xuống dưới.
Quả nhiên vừa đi đến cổng chính của nhà họ lê, Lê Quốc Nam đã thấy cách đó không xa có mấy người đang khoanh tay trước ngược lắng lặng đứng tựa vào gốc cây. Nhận ra bọn họ chính là người do Nguyễn Kiến Định phái tới, anh ta khẽ nhếch miệng cười nhạt một tiếng rồi rẽ sang một hướng khác, đi tới một lỗ hổng nhỏ giữa hai bức tường chui ra ngoài.
Đây là nơi hồi nhỏ anh ta tự đào để trốn khỏi nhà họ Lê chạy tới nhà họ Nguyễn chơi, không ngờ bây giờ vẫn có thể phát huy tác dụng. Đã nhiều năm trôi qua mà nơi này vẫn còn nguyên vẹn, chứng tỏ những người khác không hề biết đến sự tồn tại của nó.
Sau khi đi ra từ chỗ này, chỉ cần đi lên phía trước vài bước sẽ nhìn thấy một con đường nhỏ. Nếu đi nhanh hơn một chút, chỉ hơn nửa tiếng sau là anh ta sẽ có thể tới được biệt thự của nhà họ Trần. Con đường này cũng là do Lê Quốc Nam tự mình tìm ra từ lúc nhỏ để có thể tiết kiệm thời gian. Đối với hành động lần này, những trải nghiệm lúc nhỏ đã đem lại sự trợ giúp cực kỳ to lớn.
Lê Quốc Nam cẩn thận bước từng bước một rời khỏi nhà họ Lê để không bị người khác phát hiện. Sau khi an toàn chạy ra ngoài, anh ta thở phào nhẹ nhõm một hơi rồi mới đi thẳng về phía biệt thự của nhà họ Trần.
Tranh thủ lúc trời còn chưa tối hẳn, vẫn còn có thể miễn cưỡng nhìn rõ xung quanh, anh ta phải kiểm tra bốn phía của căn biệt thự này một lân mới được.
Ngay sau khi Lê Quốc Nam đặt chân lên con đường nhỏ bắt đầu xuất phát thì Nguyễn Kiến Định đã đi tới nhà họ Lê.
Có khách tới tìm mà cả một nhà họ Lê lớn như vậy chỉ có ông cụ Quý và Kiều Loan ra tiếp khách. Những người còn lại trong nhà không một ai chịu xuất hiện. Thế nhưng chuyện này cũng vừa hay hợp ý của Nguyễn Kiến Định. Anh ấy thật sự không muốn gặp những người khác của nhà họ Lê, quá phiên phức.
“Không biết đã trễ như vậy mà Chủ tịch Nguyễn còn tìm tới là vì chuyện gì?” Ông cụ Quý nâng chén trà lên khẽ cúi đầu nhấp một ngụm rồi híp mắt hỏi.
“Cũng không có chuyện gì quan trọng. Tối nay cháu đến đây là vì có chút chuyện muốn bàn bạc với Quốc Nam, làm phiền ông nghỉ ngơi rồi ạ”
Nếu chưa thật sự cần thiết thì anh ấy tạm thời không muốn lật mặt với nhà họ Lê. Bởi vì như vậy sẽ khiến tình cảnh của Lê Quốc Nam trở nên khó xử hơn rất nhiều.
“Nếu đã như vậy thì mẹ của Quốc Nam đưa Chủ tịch Nguyễn lên gặp Quốc Nam đi. Tôi không tiếp đãi khách nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!