Chương 2960:
Giọng nói Cố Mãn Mãn từ xa đến gần và nhanh chóng tiến vào phòng bếp.
“Trứng ốp lếp.” Thẩm Lệ quay đầu nhìn cô một cái.
Cố Mãn Mãn sợ đến mức hoàn toàn tỉnh táo: “Tay của chị vẫn chưa khỏi mà.”
“Chuyện nhỏ, mau đi đánh răng rửa mặt thay quần áo.” Thẩm Lệ thúc giục cô.
“Được.” Cố Mãn Mãn nói xong cũng quay người đi.
Thẩm Lệ bưng bữa sáng đã làm xong đến phòng ăn thì thấy điện thoại Cố Mãn Mãn ở trên bàn ăn.
Cô đi qua định đặt điện thoại Cố Mãn Mãn sang một bên thì bị nội dung trên điện thoại di động hấp dẫn sự chú ý.
Cố Mãn Mãn là một cô gái nghiện internet, không thể rời điện thoại.
Mỗi sáng ngủ dậy là nghịch điện thoại một lát, sau đó mới ra khỏi giường.
Thật ra Thẩm Lệ cũng có thói quen như vậy.
Vừa rồi chắc là Cố Mãn Mãn vội vàng đi rửa mặt, sợ mình mang theo điện thoại thì lại muốn nghịch điện thoại làm mọi việc chậm trễ, cho nên mới vội vội vàng vàng đặt di động trên bàn ăn, giao diện điện thoại vẫn đang dừng ở ứng dụng mạng xã hội nào đó.
Mà trên giao diện là cái tiêu đề của đề tài này: Mọi người cảm thấy trong thời gian tới sẽ còn có minh tinh và những người nổi tiếng trên mạng tự sát không? Đó sẽ là ai đây?
Mà câu trả lời được nhiều người tán thành nhất chính là Thẩm Lệ.
“Tôi cảm thấy sẽ là Thẩm Lệ. Đây không phải suy đoán lung tung, mà là sau khi phân tích kĩ lưỡng. Mấy năm nay Thẩm Lệ tiến bộ rất nhanh, tài nguyên cũng đặc biệt tốt, ông chủ Thịnh Hải là bạn thân của cô, biên kịch “Mất Thành” là bạn tốt của cô… Những người bên cạnh cô dường như thật sự không đơn giản. Các nữ minh tinh khác hẳn là đều rất hâm mộ cô chứ? Nhưng tôi luôn cảm thấy dường như cô sống không vui…”
Câu trả lời này trước tiên liệt kê một số sự kiện của Thẩm Lệ trong mấy năm qua, còn sắp xếp mạng lưới các mối quan hệ của cô.
Cuối cùng là phân tích tâm trạng gì đó của cô.
Nếu như người này không phải nói cô mà là nói người khác thì sợ là Thẩm Lệ cũng sẽ tin.
Đây đều là những phân tích quỷ quái gì vậy?
Nhưng cô lại không nén được sự tò mò của mình, tiếp tục xem bình luận bên dưới câu trả lời này.
“Tôi cảm thấy câu trả lời này có lí riêng của nó.”
“Tôi cũng cảm thấy vậy.”
“Dùng chân viết à? Hay là mộng du viết?”