Chương 282:
“Anh thông minh như vậy, anh có thể tìm được hung thủ, sau đó đem bọn họ giao cho cảnh sát…” Nguyễn Tri Hạ có chút sợ Tư Mộ Hàn như vậy, nhưng vẫn lấy hết dũng khí khuyên bảo anh.
Tư Mộ Hàn ý cười bên môi càng sâu hơn, khuôn mặt anh đẹp trai giữa ánh sáng nửa sáng nửa tối lộ ra vẻ quỷ dị: “Tôi thông minh? Thế nhưng mười lăm năm trôi qua, tôi vẫn không tìm được hung thủ, cho nên tôi chỉ có thể mỗi tìm được một người liên quan, liền xử lý xong một người.”
Nguyễn Tri Hạ không tự chủ được siết chặt hai tay.
Tư Mộ Hàn tiến lại gần cô một chút, vuốt nhẹ trên mặt cô một cái, ngay sau đó tiến đến bên tai cô nhẹ giọng nói: “Em không ủng hộ cách làm của tôi, em có thể đi trình báo.”
Nguyễn Tri Hạ toàn thân căng thẳng, cắn môi không nhúc nhích cũng không nói gì, chỉ ngửa đầu đối diện với Tư Mộ Hàn.
Mặc dù cô không đồng ý với cách làm của Tư Mộ Hàn, thế nhưng cô biết rõ bản thân sẽ không đi trình báo.
Tư Mộ Hàn đối với chuyện mẹ anh, đã có nhiều cố chấp.
Cho dù cô thực sự đi trình báo, cảnh sát bắt Tư Mộ Hàn, thế nhưng cô dám khẳng định, Tư Mộ Hàn cho dù ngồi không trong ngục giam, cũng vẫn sẽ có cách để giết những người có liên quan đến vụ án.
Tư Mộ Hàn có năng lực này.
Đột nhiên, sắc mặt Tư Mộ Hàn thấm sâu vào, giọng mịt mù vài phần: “Đây là ở trong xe, đừng nhìn anh như vậy.”
Anh thực sự rất thích đôi mắt này của Nguyễn Tri Hạ, sáng ngời lại quyến rũ người khác.
Nguyễn Tri Hạ cuống quít hoàn hồn, quay đầu nhìn về phía nơi khác.
…
Vừa về tới biệt thự, Tư Mộ Hàn liền đưa Nguyễn Tri Hạ về phòng, trực tiếp đè người cô vào cánh cửa.
Vào thời điểm này Nguyễn Tri Hạ không có tâm trạng cùng anh làm chuyện này, nhưng lại tránh không thoát.
Cô tìm được cơ hội mở miệng nói: “Mấy ngày trước bố em có ra nước ngoài, hai ngày này chắc là đã trở về rồi.”
Tư Mộ Hàn quả nhiên ngưng động tác lại, nhưng cũng không buông Nguyễn Tri Hạ ra: “Ông ta ra nước ngoài làm gì?”
“Anh biết rồi còn hỏi.” Nguyễn Tri Hạ hơi thở phào nhẹ nhõm, nói: “Ông nội anh sẽ trở về.”
“Cố ý nói cho tôi biết chuyện này làm gì?” Tư Mộ Hàn cúi đầu hôn môi cô một cái: “Lúc này không cần nhớ việc này.”
“Là bởi vì việc này đã sớm nằm trong tầm kiểm soát của anh rồi, cho nên em không nói cho anh, anh cũng sớm biết được tin này phải không?”
Nguyễn Tri Hạ không từ chối nụ hôn của anh, cũng không đáp lại.
Tư Mộ Hàn có chút tẻ nhạt vô vị buông lỏng cô ra: “Nếu đã biết, vì sao còn muốn cố ý nói việc này chọc tôi mất hứng?”
Nguyễn Tri Hạ cũng không cảm thấy cách Tư Mộ Hàn tìm kiếm hung thủ là sai, cô cho rằng cách Tư Mộ Hàn không đúng lắm.
Anh quá mức âm trầm, thủ đoạn cũng vô cùng tàn nhẫn.
Thế nhưng, cô không biết phải giao lưu với Tư Mộ Hàn thế nào.
Tư Mộ Hàn căn bản cũng không nghe lọt lời cô, sẽ không tiếp nhận ý kiến của cô.
Một lát, Nguyễn Tri Hạ nghe thấy giọng mình vang lên: “Tư Mộ Hàn, anh muốn tìm hung thủ thực sự bắt cóc anh và mẹ anh năm đó, em có thể giúp anh.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!