Một giây sau, đèn của phòng chụp ảnh bỗng nhiên bị tắt đi, xung quanh tối om, đưa tay không thấy được năm ngón, dọa Nguyễn Tri Hạ sợ hãi, khiến cô lập tức bắt lấy tay của người đàn ông, giọng điệu cũng thay đổi, mang theo sự run rẩy: "Đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao đột nhiên đèn lại tắt vậy chứ?"
Lúc này, trong phòng vang lên một tiếng động lạ, ngay sau đó, cô nghe thấy nhân viên nói: "Cô gái này, đừng sợ, chúng tôi đang chụp ảnh giấy chứng nhận cho hai người đấy?"
Nguyễn Tri Hạ vô thức hỏi Tư Mộ Hàn: "Tư Mộ Hàn, chụp giấy chứng nhận là chụp thế nào sao?"
Đừng tưởng cô chưa từng đăng ký kết hôn mà ăn hiếp cô!
Có ai chụp ảnh mà tắt đèn đâu chứ?
Đây không phải là một trò đùa ác ôn nào đấy chứ?
Trong bóng tối, người đàn ông đưa tay khẽ xoa cái đầu nhỏ của cô, dùng giọng nói trong trẻo kia an ủi cô: "Ngoan. Đừng sợ hãi."
Nguyễn Tri Hạ bị giọng nói trầm thấp của người đàn ông kia mê hoặc đến thần hồn điên đảo, người đàn ông nói cái gì cô cũng không để ý, trong đầu toàn là giọng nói trầm thấp khiến lỗ tai người ta như muốn mang thai kia, êm tại đến mức để cho người ta mềm nhũn.
"Nhìn phía trước. Trong bóng tối, giọng nói của người đàn ông kia lại vang lên một lần nữa.
"A?"
Nguyễn Tri Hạ quay đầu, lập tức nghe một tiếng “tách”, tựa như là tiếng cửa chớp, ngay sau đó đã nghe thấy nhân viên nói: "Hai vị, đã chụp ảnh xong rồi, rất nhanh là có thể đăng ký."
Theo tiếng bước chân rời đi, đèn trong phòng chụp ảnh cũng được bật lên.
Nhìn căn phòng chụp ảnh mười mấy mét vuông này, lại nhìn qua bên cạnh mình, người đàn ông ngồi trên xe lăn đã sớm không thấy tăm hơi đâu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!