Mẹ Lạc nghe thấy giọng điệu châm chọc quái gở của mẹ Phương mà mặt đỏ tới mang tại: "Thục Viện, câu này của bà có ý gì? Tuấn Thần nhà tôi không phải loại người không biết
chừng mực như thế."
Ba Phương lạnh lùng hừ một cái: "Không phải loại người không có chừng mực như thế à? Vậy mà nó cũng cảm leo lên trên đầu của nhà họ Phương chúng tôi khóc lóc om sòm, nói cái gì mà nhất định phải hủy bỏ hôn ước với con gái của nhà tôi, con gái nhà tôi không ai thèm lấy à? Nếu như nhà họ Lạc mấy người không muốn kết thông gia thì nói cho rõ ràng sớm một chút, bây giờ thì tốt rồi, ai cũng biết con gái nhà tôi muốn gả cho con trai của mấy người, rồi giờ các người nói không cưới, mấy người xem nhà họ Phương là quả hồng mềm ưa bóp sao thì bóp à?"
Mẹ Lạc bị châm chọc thì cảm thấy có chút mất mặt, không khỏi cúi thấp đầu xuống.
Ba Lạc là một người vô cùng sĩ diện, bây giờ bị mấy người nhà họ Phương chỉ cây dâu mắng cây hòe thế này, lập tức nhìn về phía Lạc Tuấn Thần, giận dữ hỏi.
"Nói đi, lời của chủ Phương và thím Phương mày nói có đúng không, mày thật sự chạy tới nhà của chú Phương đòi hủy bỏ hôn ước ư?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!