Hơn nữa, cũng không phải cô cố ý muốn đánh nhau, còn không phải bởi vì...
Được rồi.
Đánh thì cũng đã đánh rồi, bây giờ có nói cái gì cũng đều không thay đổi được sự thật cô đánh nhau rồi bị nhốt trong đồn cảnh sát.
Nguyễn Tri Hạ đè cái bụng có hơi đau xuống, mềm mại nói: "Chúng ta chẳng qua chỉ cử hành hôn lễ, đã đăng ký đầu chứ, tôi cũng đâu tính là con dâu của nhà họ Tư đâu."
Cô thực sự không muốn làm mợ chủ nhà họ Tư gì đó, bởi vì cái danh này mà cô đã trở thành trò cười của cả trường.
Tư Mộ Hàn nói: "Cô đang muốn nhắc nhở tôi là phải đi đăng ký kết hôn với cô à?"
"Tôi không có nói như vậy."
Nguyễn Tri Hạ chán nản, cảm thấy bụng càng đau hơn.
Cô có ý này sao?
Làm ơn đừng xuyên tạc ý của cô có được hay không?
Thật là.
Như thế còn có thể vui vẻ trò chuyện.
Anh nói như thế thì sẽ giết chết cuộc trò chuyện đấy!
Nghĩ đến người đàn ông nói mỗi một câu nói, mỗi một hành động của cô đều đại biểu cho nhà họ Tư, cô bỗng nhiên nghĩ đến cái tên đàn ông bị cô đâm bị thương kia, bỗng nhiên mở miệng nói: "Đúng rồi, người đàn ông mà tôi đâm bị thương kia, có..."
Thật ra cô muốn nói cô đả thương người khác ở trong đồn cảnh sát có ảnh hưởng đến thanh danh của nhà họ Tư hay không, nhưng người đàn ông giống như là biết cô muốn nói gì, không chờ cô nói xong đã nghe anh lạnh giọng nói ra:
"Không"
Ngay sau đó, anh ngang ngược nói: "Dám đụng vào mợ chủ nhà họ Tư, đầm chết càng tốt!"