Mặc Thâm nhìn viên đạn rơi xuống đất, tà ác nở nụ cười.
Anh ta cầm khẩu súng trên bàn và chĩa vào tim Tư Mộ Hàn.
Đồng thời, anh ta buông lời khiêu khích Tư Mộ Hàn: "Nhằm một chút, đừng để trật."
Tư Mộ Hàn chĩa súng vào đầu anh ta, nói một cách ngạo mạn: "Yên tâm đi. Nhắm mắt lại, tôi cũng có thể bắn một phát nổ tung đầu anh!"
Mặc Thâm tà ác liếm môi: "Vậy thì rất tốt."
Cả hai đều chĩa súng vào nhau, sinh tử chỉ trong tích tắc.
Mặc Thâm nói: "Cho thủ hạ của anh đếm ngược. Đếm đến ba, chúng ta sẽ bắn cùng một
lúc!"
Tư Mộ Hàn: "Ám Nhất, cậu đếm số."
Ám Nhất hoảng sợ đứng lên: "Cậu chủ.."
"Bảo cậu đếm!"
Tư Mộ Hàn nhắc lại mà không hề do dự.
Ám Nhật bất lực, chỉ có thể gật đầu đáp ứng: "Vâng."
Tư Mộ Hàn: "Bắt đầu đếm"
Ám Nhất đành phải căng da đầu đếm: "Ba."
"Hai."
"Một.."
"Cậu chủ!".
Một chữ còn lại chưa kịp nói thì đã bị âm thanh từ ngoài cửa cắt ngang.
Quan Diêm chạy vào với mồ hôi trên mặt, vừa chạy vừa hét lên: "Cậu chủ, đừng bắn! Mợ chủ, cô ấy đang gọi!"
Quan Diêm gần như thở hổn hển mà nói xong câu.
Hạ Hạ gọi điện thoại rồi?
Mặc Thâm và Tư Mộ Hàn hạ sủng gần như cùng lúc.
Tư Mộ Hàn sững sờ, như thể không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
Mặc Thâm trực tiếp chạy tới chỗ Quan Diêm, vươn tay giật lấy điện thoại trên tay anh ta.
"Hạ Hạ, là cô sao?"
Mặc Thâm căng thẳng hỏi.
Nguyễn Tri Hạ ở đầu bên kia cúp máy ngay khi có nghe thấy giọng nói của Mặc Thâm, gần giống như một phản xạ có điều kiện.
Mặc Thâm: ?
Nghe thấy âm thanh bíp đầu bên kia điện thoại, Mặc Thâm hoàn toàn sững sờ.
Quan Diêm thấy Mặc Thâm lại giật lấy điện thoại di động của mình, tức giận giật lấy điện thoại di động từ trong tay Mặc Thâm.
"Mợ chủ nhà tôi tìm cậu chủ của tôi, anh cướp cái gì!"
Quan Diêm tức giận trừng mắt nhìn Mặc Thâm, sau đó liền nhìn điện thoại.
Nhìn thấy cuộc gọi kết thúc, Quan Diêm lập tức bùng nổ.
"Mặc Thâm! Đồ khốn nạn nhà anh! Anh lại cúp điện thoại của mợ chủ nhà tôi!"
Quan Diêm thực sự muốn giết người.
Anh ta chạy một mạch đến đây đấy.
Mặc Thâm này!
Tư Mộ Hàn đã tỉnh táo trở lại.
Anh thình lình đi về phía Quan Diêm, vẫn còn đang hoài nghi hỏi: "Quan Diêm, Hạ Hạ vừa mới gọi điện thoại sao?"
Quan Diêm gật mạnh đầu: "Vâng."
Nhưng ngay sau đó, anh ta lại căm giận nói: "Thế nhưng Mặc Thâm vừa cúp điện thoại rồi."
Mặc Thâm:?
Anh ta không làm gì cả!
Rõ ràng là đối phương cúp máy!
Tư Mộ Hàn không có thời gian để lo lắng về điều này. Anh nói với Quan Diêm: "Gọi lại ngay lập tức!"
Anh phải chính tai nghe thấy giọng nói của Hạ Hạ.
Quan Diêm: "Vâng!"
Quan Diêm gật đầu và định gọi lại.
Kết quả là điện thoại rung lên, bên kia gọi lại rồi.
Tư Mộ Hàn hình như cũng nghe thấy: "Quan Diêm, nhanh lên, đưa điện thoại cho tôi!"
Quan Diêm ngay lập tức kết nối cuộc gọi và đưa nó cho Tư Mộ Hàn.
Mặc Thâm ở một bên háo hức nhìn, nhưng lại không dám chộp lấy.
Bởi vì anh ta biết rằng nếu người ở đầu dây bên kia thực sự là Nguyễn Tri Hạ, cô sẽ không muốn nghe thấy giọng nói của anh ta.
Dù sao thì vừa rồi cô đã cúp máy dứt khoát như vậy.
Mặc Thâm không khỏi nở nụ cười chua xót.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!