Mặc Thâm ngạc nhiên nhìn Nguyễn Tri Hạ, nghe được những lời nói bênh vực Tư Mộ Hàn của Nguyễn Tri Hạ, mắt Mặc Thâm chùng xuống, anh ta hỏi cô: “Tư Mộ Hàn thực sự tốt đến như vậy sao?"
"Đương nhiên, người đàn ông của tôi là tốt nhất!"
Nguyễn Tri Hạ không chút khiêm tốn nói.
Khi Mặc Thâm nghe cô nói đến Tư Mộ Hàn, ánh mắt như phát sáng khiến anh ta cảm thấy
tức giận một cách không thể giải thích được.
Anh ta gắt gao giữ chặt eo của Nguyễn Tri Hạ, một tay bóp cằm Nguyễn Tri Hạ, hơi nâng cằm cô lên, trực tiếp hôn cô.
Nguyễn Tri Hạ tròn mắt kinh ngạc, khi Mặc Thâm chuẩn bị hôn cô, cô lấy tay che miệng mình lại.
Người đàn ông chết tiệt, anh ta dám hôn cô!
Thật ghê tởm!
Nguyễn Tri Hạ che miệng, tức giận nhìn chằm chằm vào Mặc Thâm.
Mặc Thâm nhìn bàn tay ngăn cách của người phụ nữ, ánh mắt chợt trầm xuống.
Anh ta bóp mạnh cắm cô, như thể không hài lòng với hành động của cô.
Một cơn đau nhói từ cằm truyền đến khiến Nguyễn Tri Hạ cau mày, nhưng cô không nhượng bộ mà vẫn bịt chặt miệng.
Mặc Thâm cảm thấy hành động của cô khiến anh ta vô cùng không vui!
Cô muốn thủ thân như ngọc vì Tư Mộ Hàn sao?
Mặc Thầm nhìn chằm chằm Nguyễn Tri Hạ, sau đó kéo tay ra khỏi miệng Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ thấy vậy thì vội vàng giơ chân đá Mặc Thâm!
Trực tiếp đá vào giữa hai chân của anh ta.
Mặc Thâm không ngờ Nguyễn Tri Hạ sẽ đá anh ta, cơn đau truyền đến khiến anh ta buông Nguyễn Tri Hạ ra.
Khuôn mặt có phần giống với Tư Mộ Hàn của anh ta đột nhiên trở nên nham hiểm.
Anh ta lạnh lùng nhìn cô, giống như nhìn đồ chơi sắp bị anh ta xé nát: “Cô dám đá tôi?"
"Đá anh thì sao!"
Nguyễn Tri Hạ giống như một con mèo con cáu kỉnh, nhe răng trợn mắt với Mặc Thâm.
"Cô thích Tư Mộ Hàn đến vậy sao? Muốn thủ thân như ngọc vì anh ta?"
Mặc Thầm hung ác túm lấy cổ áo cô, giống như một con sói dữ.
Khuôn mặt đẹp đẽ đầy vẻ thù địch đáng sợ.
"Tôi có thích Tư Mộ Hàn hay không không liên quan đến anh! Còn anh, anh giống như con cóc, chỉ biết trốn chui trốn nhủi, có năng lực thì trực diện đối đầu với Tư Mộ Hàn đi! Giở trò sau lưng đáng mặt đàn ông sao."
Mặc dù cô không biết người đàn ông này có thù hận gì với Tư Mộ Hàn.
Nhưng xét thấy khuôn mặt của anh ta có phần giống với Tư Mộ Hàn, cô đã hạ quyết tâm dùng kế kích tướng.
Anh ta có lẽ là anh trai cùng cha khác mẹ hoặc cùng mẹ khác cha của Tư Mộ Hàn.
Anh ta hận Tư Mộ Hàn.
Hoặc là nói, anh ta ghen tị với Tư Mộ Hàn!
Mặc Thâm dường như không ngờ Nguyễn Tri Hạ lại dám nói chuyện với anh ta như thế này.
Trán anh ta lập tức nổi gân xanh.
Nhưng nhìn đôi mắt có thể nói chuyện của Nguyễn Tri Hạ, anh ta không thể nhẫn tâm đối phó với cô.
Bởi vì đôi mắt của cô rất giống một người.
Một cô gái mà anh ta đã tìm kiếm suốt mười lăm năm!
"Cô tên là Hạ Hạ?"
Mặc Thâm đột nhiên hỏi Nguyễn Tri Hạ.
"Anh hỏi tên tôi làm cái gì!"
Nguyễn Tri Hạ không muốn để ý đến người đàn ông này chút nào.
T
.
Mặc Thâm chợt nở nụ cười, anh ta quyến rũ liếm môi: "Tôi quen một cô gái nhỏ, cô ấy cũng tên là Hạ Hạ."
Trùng hợp đến vậy sao?
Cô có phải là cô gái mà anh ta tìm không?
Nguyễn Tri Hạ: "...
Rốt cuộc anh ta muốn làm gì?
"Tôi đột nhiên cảm thấy giữ cô ở bên cạnh tôi thú vị hơn là giết cô."
Đôi mắt của cô rất giống đôi mắt của cô ấy.
Anh ta thực sự không muốn làm tổn thương cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!