"Tư Mộ Hàn, em không muốn ly hôn."
Khi nói đến hai chữ ly hôn, đáy mắt Nguyễn Tri Hạ đã đẫm sương.
Cô biết, lúc đó cô nói như vậy nhất định đã làm tan nát trái tim anh rồi.
Nhưng lúc đó, cô thực sự chỉ muốn ép anh đi mà thôi.
Mặc dù anh không thể nhìn thấy cô gái nhỏ bé ấy nữa, nhưng anh không cần nghĩ cũng biết lúc này cô nhất định đang khóc.
Tư Mộ Hàn cưỡng lại ý muốn ôm Nguyễn Tri Hạ vào lòng, dửng dưng nói với cô: "Nhưng anh không muốn chơi với em nữa."
Nguyễn Tri Hạ cau mày khó hiểu nhìn anh: "Cái gì gọi là anh không muốn chơi với em nữa? Tư Mộ Hàn, anh đang nói cái gì vậy?"
Tư Mộ Hàn đứng đó nhìn cô với vẻ trịch thượng, đôi mắt đen lạnh lùng, giọng nói của anh càng vô cảm:
20)
"Anh cảm thấy chán rồi. Em hơi một tí là lại lấy ly hôn ra uy hiếp anh. Chỉ vì một chút việc nhỏ là em sẽ đòi chia tay với anh. Em như vậy, thật sự khiến anh quá thất vọng."
ICO)
Nghe thấy lời nói của Tư Mộ Hàn, cơ thể Nguyễn Tri Hạ đột nhiên run lên, hai mắt mờ đi.
Trái tim cô càng thêm đau đến dằn xé.
Là vậy sao?
Cô khiến anh thất vọng rồi sao?
Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến việc thực sự rời xa anh.
Nguyễn Tri Hạ không ngờ rằng những lời nói của mình lúc đó lại khiến Tư Mộ Hàn cảm thấy nguội lòng.
Nhưng mà...
Nguyễn Tri Hạ cũng biết rằng có nói gì cũng vô ích vào lúc này.
Nhưng cô không tin, không tin người yêu cô nhiều như Tư Mộ Hàn nói không yêu cô là sẽ không yêu cô nữa.
Cô không tin!
"Không phải anh nói giấy đăng ký kết hôn đã bị xé nát rồi sao?"
Cô vẫn nhìn anh với một tia hy vọng.
"Chỉ cần anh muốn ly hôn, không cần giấy đăng ký kết hôn vẫn có thể ly hôn."
Tư Mộ Hàn nắm chặt tay, thật sự nhẫn nại mới có thể giả vờ không quan tâm.
Nguyễn Tri Hạ nghe những lời của Tư Mộ Hàn, nước mắt cô không kìm được trào ra.
Dọc hai bên má, từng giọt lăn xuống.
Cô chống lại ý muốn bỏ chạy, tiếp tục hỏi anh: "Không phải anh nói cả đời này anh không ly hôn, chỉ góa vợ thôi sao?"
"Lời đàn ông nói mà em cũng tin ư?"
Nguyễn Tri Hạ cắn môi, nước mắt lưng tròng nhìn Tư Mộ Hàn: "Em không muốn ly hôn. Tư Mộ Hàn, chúng ta đừng ly hôn, được không?"
Tư Mộ Hàn không chút do dự nói: "Không được."
Người đàn ông dường như đã thực sự quyết tâm tách khỏi cô.
Toàn thân Nguyễn Tri Hạ loạng choạng, cả người lùi lại vài bước. Cô sững sờ nhìn Tư Mộ Hàn, cười ngốc nghếch: "Tư Mộ Hàn, anh không cần em nữa phải không?"
"Sau này dù em có đi với người đàn ông khác thì anh cũng không thèm quan tâm nữa phải không?"
Đồ lừa gạt!
Rõ ràng trước đây anh đã từng nói cô là của anh, anh tuyệt đối sẽ không thả cô đi.
Nguyễn Tri Hạ cắn chặt môi, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống má, cuối cùng rơi xuống đất.
Tư Mộ Hàn chỉ dửng dưng nhìn về phía trước, không nói gì.
Chỉ là bàn tay giấu trong túi đã siết chặt đến nỗi rướm máu.
"Tư Mộ Hàn, nếu hôm nay anh thật sự buông em ra, em sẽ không mặt dày quấy rầy anh nữa."
"Em sẽ tìm một người đàn ông để kết hôn, ngủ với anh ta, sinh con cho anh ta!"
Tư Mộ Hàn dùng sức, trên mu bàn tay nổi lên gân xanh, nhưng anh vẫn lãnh đạm nói: "Đây là việc của em, không liên quan đến anh!".
Nguyễn Tri Hạ nhìn anh một cách khó tin mất mấy giây. Thấy anh thờ ơ như vậy, cô không kìm được mà chạy ra ngoài khóc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!