Nguyễn Tri Hạ quả không dám nghĩ.
Nguyễn Tri Hạ vội vàng lái xe đến bệnh viện.
Bởi vì kỳ kinh của cô trước nay không hề chuẩn, cho nên cô không thể biết rõ rốt cuộc mình có mang thai hay không, cho nên cô chỉ có thể đến bệnh viện khám xem mình có mang thai không.
Lúc đăng ký, trong lòng Nguyễn Tri Hạ vẫn không yên.
Cô sợ mình mang thai rồi.
Rõ ràng trước đó cô còn rất chờ mong.
Nhưng hiện giờ, cô lại sợ.
Nếu cô có thai, thế quan hệ giữa cô và Tư Mộ Hàn được coi là gì.
Vợ chồng?
Anh em?
Nếu bị người đời biết, chỉ sợ cô và Tư Mộ Hàn sẽ trở thành kẻ bị ngàn người thóa mạ.
Nguyễn Tri Hạ luống cuống.
"Số 8 Nguyễn Tri Hạ.”
Y tá gọi tên cô.
Nguyễn Tri Hạ cầm phiếu, vội vàng đi tới phòng khám.
"Mọ Tu?"
Bác sĩ phụ khoa nhận ra Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ ngước mắt nhìn, phát hiện chính là vị bác sĩ ngày đó bị gọi đến nhà khám bệnh đau bụng kinh cho cô.
Trong lòng cô không khỏi có chút xấu hổ.
Cô cười với bác sĩ: “Bác sĩ, tôi muốn kiểm tra xem mình có mang thai hay không?”
Bác sĩ ngẩn người, sau đó tính thử, mới tầm hơn một tháng nhỉ.
Lại bảo cô đi làm xét nghiệm nước tiểu.
Kết quả xét nghiệm nước tiểu cho thấy, cô không có mang thai.
Nguyễn Tri Hạ không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng đúng lúc này bác sĩ lại nói với cô: "Mợ Tư, cô có chứng lạnh tử cung nghiêm trọng, không dễ mang thai vậy đâu.”
Nguyễn Tri Hạ ngẩn ngơ: “Cái gì?”
Ý là nói cô không mang thai được sao?
"Mợ Tư, có phải lần đầu tiên cô đến kỳ kinh đã phải chịu lạnh không?”
Nguyễn Tri Hạ gật đầu nói: “Phải.”
Lần đầu tiên cô đến kỳ kinh, bị Định Uyển Du nhốt ở trong tầng hầm, lúc ấy toàn thân cô ẩm ướt, bị lạnh cả đêm.
"Vậy thì đúng rồi. Bởi vì lần đầu cô có kinh đã bị lạnh, dẫn đến tử cung của cô bị lạnh, cho nên trước đó mỗi lần cô đến kỳ mới đau bụng như vậy.”
"Trước đó tôi đã đề nghị cô nên đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe toàn diện một lần, cũng không biết có phải cô đã quên rồi không.”
Nguyễn Tri Hạ có chút xấu hổ gật đầu, quả thật cô đã quên.
Bác sĩ đề nghị nói: "Mợ Tư, người bị lạnh tử cung giống cô có tỷ lệ mang thai không quá lớn”
"Nếu cô cân nhắc đến việc có con, tôi đề nghị cô nên điều dưỡng tử cung cho tốt trước, như vậy tỷ lệ mang thai mới có thể lớn hơn chút.”
Thoáng chống trái tim Nguyễn Tri Hạ trầm xuống.
Khó trách trước đó cô và Tư Mộ Hàn có lăn qua lăn lại thế nào cũng không
mang thai.
Thì ra là do cơ thể cô vốn không dễ thụ thai...
Trong lòng cô rất khó chịu.
Nhưng vẫn phối hợp nói: “Vâng.”
Sau đó bác sĩ kê đơn thuốc điều trị cho cô, bảo cô đi lấy thuốc về uống.
Phải tiến hành tổng cộng sau đợt điều trị, đại khái cần khoảng nửa năm.
Nguyễn Tri Hạ có chút mất hồn mất vía đi ra khỏi phòng khám.
Đơn thuốc nắm trong tay cũng không quá để ý.
Một người đi đường lúc đi ngang qua cô, không cẩn thận đụng vào cô.
Đơn thuốc mỏng manh kia cứ thế rời khỏi tay Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ không chú ý, vẫn mất hồn mất vía đi về phía trước.
Một người phụ nữ đi ra từ trong góc, khom lưng nhặt đơn thuốc Nguyễn Tri Hạ vừa mới làm rơi.
Nhìn mấy chữ như gà bới trên đơn thuốc, Nguyễn Tử Nhu buồn bực chau
mày.
Cô ta xem không hiểu bên trên viết gì.
Có điều Nguyễn Tử Nhu cũng không ngốc, cô ta cầm đơn thuốc đến gặp một bác sĩ quen biết nhờ xem hộ, phát hiện đây là đơn thuốc điều trị chứng lạnh tử cung.
Nhất thời cô ta nở nụ cười.
Lạnh tử cung à.
Đó không phải là không thể sinh con sao?
Nguyễn Tử Nhu không khỏi có chút vui sướng khi người gặp họa.
Cô ta trở về nói chuyện Nguyễn Tri Hạ bị chống lạnh tử cung cho Đinh Uyển Du biết, Đinh Uyển Du nghe xong, vui sướng cười phá lên khi thấy người ta gặp họa.
Hai mẹ con bọn họ dường như đã khẳng định Nguyễn Tri Hạ sẽ không sinh được con.
Cho nên bọn họ cực kỳ đắc ý.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!