Cũng thấy mệt thay cho chú hai của anh đã nghĩ ra lý do này.
Bởi vì mối quan hệ giữa ba mẹ anh hồi đó không tốt nên người ta mới bịa ra chuyện như thế này, nhưng không ngờ có người lại thật sự tin là thật.
Lúc này, Tư Mộ Hàn gần như ngập đầu trong công việc.
Ngày nào cũng đi sớm về muộn.
Nguyễn Tri Hạ thấy vậy cực kỳ đau lòng.
Nhưng cô cũng không thể làm gì cho anh.
Điều duy nhất cô có thể làm là dù anh có về muộn đến đâu, khi trở về lúc nào cô cũng mang một tô mì nóng hổi đến cho anh.
Ngoài ý muốn là, kinh nguyệt của cô đã lâu không tới.
Trước đó đều khoảng hai ba tháng đến một lần.
Nhưng bây giờ đã hơn ba tháng.
Vẫn không có...
Nguyễn Tri Hạ không khỏi xoa bụng.
Kinh nguyệt của cô luôn không đều, không biết có phải là có thai không.
Cô nghĩ nếu sau một tuần nữa vẫn không đến, cô sẽ mua que thử thai để kiểm tra.
Tư Mộ Hàn bận rộn đến khuya mới trở về.
Khi về đến nhà, Nguyễn Tri Hạ mệt mỏi nhưng vẫn chờ anh.
Cô ngủ quên trên ghế sô pha trong phòng khách.
Cô đã đắp một tấm chắn, có lẽ là do má Lâm hoặc một người giúp việc đắp cho cô.
Nhìn Nguyễn Tri Hạ nằm trên ghế sô pha, ánh mắt Tư Mộ Hàn tràn đầy dịu dàng.
Người phụ nữ nhỏ bé này luôn luôn như vậy.
Anh đã nói bao nhiêu lần rằng cô không nên đợi anh về mỗi ngày mà hãy đi ngủ trước.
Tư Mộ Hàn sải bước về phía phòng khách, cúi xuống và bế Nguyễn Tri Hạ lên khỏi ghế số pha.
Nguyễn Tri Hạ không ngủ sâu, khi Tư Mộ Hàn ôm cô, cô tỉnh dậy.
Nhìn Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ chớp chớp mắt, lười biếng nói: "Ưm, anh về rồi à?"
"Em đi nấu mì cho anh."
Vừa nói, cô vừa định vùng xuống khỏi vòng tay của Tư Mộ Hàn.
"Anh không đói, không cần."
Tư Mộ Hàn ôm chặt cô, không để cô đi xuống.
Đã mười hai giờ.
Còn ăn mì gì nữa?
“Ngoan, anh ôm em đi ngủ."
Không cho cô cơ hội phản bác, Tư Mộ Hàn bế cô vào thang máy.
Nguyễn Tri Hạ cũng thực sự rất buồn ngủ.
Không biết tại sao mà dạo gần đây cô luôn cảm thấy buồn ngủ.
Trong vòng tay của Tư Mộ Hàn, cô lại chìm vào giấc ngủ.
Khi thang máy lên đến tầng ba, Tư Mộ Hàn cụp mắt nhìn người trong lòng, mỉm cười bất lực rồi bước ra khỏi thang máy.
Anh quay trở lại phòng ngủ và đặt Nguyễn Tri Hạ lên giường.
Sau đó anh xoay người đi vào phòng vệ sinh.
Sau khi tắm rửa đơn giản, anh ôm Nguyễn Tri Hạ và cùng nhau ngủ.
Khi Nguyễn Tri Hạ thức dậy vào sáng hôm sau, Tư Mộ Hàn đã đi làm.
Cô cảm thấy đau ở thắt lưng.
Hình như là do kinh nguyệt đã tới.
Nhưng cô vào nhà vệ sinh thì thấy chiếc quần lót vẫn sạch sẽ và không có máu.
Nguyễn Tri Hạ bối rối xoa xoa mái tóc của mình, sao có thể xảy ra chuyện này?
Sau khi ngủ dậy và ăn sáng, cô đi vẽ bản thảo thiết kế.
Dù không ở công ty nhưng cô cũng đang vẽ bản thảo thiết kế rất nghiêm túc.
Khi có thời gian, cô cũng sẽ thảo luận về bản thảo thiết kế với Hoa Hi qua cuộc gọi gọi video.
Mặc dù biết Mộ Tư là Tư Mộ Hàn nhưng Nguyễn Tri Hạ không nói điều này với Hoa Hi.
Cô chỉ coi Mộ Tư như một người xa lạ, tận tâm thiết kế quần áo cho anh.
Sau khi giao thêm hai bản thảo thiết kế, Nguyễn Tri Hạ tắt máy tính.
Cô bỗng thấy buồn ngủ.
Sau đó liền nằm sấp trên bàn và ngủ thiếp đi.
Khi má Lâm bước vào để mời Nguyễn Tri Hạ đi xuống ăn trưa, bà thấy Nguyễn Tri Hạ đang nằm trên bàn ngủ thiếp đi.
Điều khiển má Lâm kinh ngạc là chiếc váy trắng mà Nguyễn Tri Hạ đang mặc đã chuyển sang màu đỏ!
Má Lâm sợ tới mức bước tới nhanh chóng đẩy đẩy Nguyễn Tri Hạ: "Cô chủ, tỉnh lại đi!"
Nguyễn Tri Hạ ngủ mê man.
Vừa mở mắt ra đã thấy má Lâm lo lắng nhìn mình, Nguyễn Tri Hạ khó hiểu hỏi: "Má Lâm,
sao vậy?"
Má Lâm chỉ vào váy cô nói: "Cô chủ, có phải cô tới tháng rồi không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!