Nguyễn Tri Hạ vừa vào đến bệnh viện, lập tức sốt ruột kéo tay một y tá lại hỏi xem Tư Mộ Hàn bị đưa vào phòng cấp cứu nào.
"Xin hỏi cô có biết anh Tư Mộ Hàn, người vừa mới bị tai nạn xe cộ được đưa tới phòng cấp cứu nào không?"
Y tá thấy cô đi chân trần, trên người chỉ có duy nhất một lớp váy ngủ mỏng manh màu trắng, kiểu dáng khá bảo thủ, là loại có thể mặc ra ngoài.
Ánh mắt y tá bỗng trở nên sâu xa.
"Thật xin lỗi thưa cô, tôi không biết anh Tự mà cô vừa nói tới bị đưa đi đâu hết."
Tuy chiếc áo này có thể mặc để đi ra ngoài, nhưng kết hợp với việc Nguyễn Tri Hạ đi chân trần, bàn chân còn bị trầy xước rướm máu, hốc mắt thì đỏ hồng lên, thoạt nhìn trông cô giống hệt như một cô gái yếu đuối, vừa bị người khác bắt nạt vậy. Điều này không khỏi khiến người ta hoài nghi liệu có phải cô vừa mới thoát khỏi tay sói hay không.
"Vâng, cảm ơn cô."
Nguyễn Tri Hạ không rảnh bận tâm đến ánh mắt của người khác, thấy y tá không biết Tư Mộ Hàn ở đâu, cô lập tức chạy đi hỏi người khác.
Cô tựa như một chú nai ngơ ngác, không ngừng hỏi thăm người qua đường, bác sĩ, y tá xem Tư Mộ Hàn đang ở đâu.
Cuối cùng, khi chạy lên được phòng cấp cứu ở lầu ba, cô nhìn thấy bóng dáng Quan Diêm.
Cô lập tức chạy tới: "Quan Diêm, Tư Mộ Hàn thế nào rồi?"
Khi Quan Diêm nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ xuất hiện trong bệnh viện, cậu ta tức khắc cảm thấy cực kỳ bất ngờ và hoảng sợ, vô thức mở miệng hỏi: "Cô chủ, sao có tới đây được?"
Hai mắt Nguyễn Tri Hạ hồng hồng: “Tư Mộ Hàn... anh ấy đang ở bên trong đúng không?”
Quan Diêm nghe vậy, đầu khẽ cúi xuống: "Vâng, cậu chủ đang được cấp cứu ở bên trong."
Thời điểm Nguyễn Tri Hạ xác nhận rằng Tư Mộ Hàn quả thật đang được cấp cứu ở bên trong, thân thể cô khẽ lung lay, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Cũng may Quan Diêm nhanh tay lẹ mắt, kịp thời đỡ lấy cô: "Cô chủ, cô có ổn không?”
Nguyễn Tri Hạ vội ổn định thân thể, sau đó miễn cưỡng nở nụ cười với cậu ta, lắc đầu nói: "Tôi không sao."
Ngay sau đó, cô lại hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đang yên đang lành sao lại gặp tai nạn xe cộ chứ?"
Quan Diêm nhìn cô bằng ánh mắt đầy phức tạp: "Cô chủ, xin cô đừng hỏi."
Nguyễn Tri Hạ lập tức nhận ra điểm khác lạ, vô thức mở miệng tra hỏi: "Có phải có liên quan tới tôi không?”
Mấy ngày qua cô bị Tư Mộ Hàn nhốt trong nhà, ngăn cách với thế giới bên ngoài nên đến tận bây giờ cô còn chưa biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Lại càng không biết bởi vì cái chết của Tư Mộ Thành mà Tư Mộ Hàn và chủ hai của anh đã hoàn toàn trở mặt, đối đầu gay gắt như nước với lửa.
Chỉ cần cả hai chạm mặt, tất sẽ dấy lên một cơn mưa máu gió tanh.
Cả vụ tai nạn lần này cũng là kế hoạch trả thù của Tư Tấn Trung.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!