Nguyễn Tri Hạ thấy Tư Mộ Hàn nói cô không phải là một con chó con, nhưng anh lại xoa đầu cô như xoa đầu một con chó, khiến cô tức giận đến mức không muốn quan tâm đến anh nữa.
Cô xoa mái tóc Tư Mộ Hàn đến rối bời rồi giận dữ nói: "Đừng có xoa tóc tôi như thế này nữa!"
Đã nói cô không phải là một con chó con, vậy xoa đầu có như thế này có ý gì?
Tư Mộ Hàn cười lớn, nhưng cũng không xoa đầu cô nữa.
Hai tay anh ôm lấy thân hình nhỏ bé của cô, ôm cô vào lòng.
"Bất kể ba của em là ai, em vẫn là vợ của Tư Mộ Hàn, điều này sẽ không bao giờ thay đổi, em biết không?"
Một lần nữa anh nói rõ với người phụ nữ nhỏ bé của mình về lập trường của anh với hoàn cảnh hay thân thế của cô.
Nguyễn Tri Hạ ngước mắt lên nhìn anh, không biết tại sao cô mơ hồ bắt gặp ánh mắt yêu thương trong mắt Tư Mộ Hàn.
Cô không khỏi giật mình.
Cô cụp mắt xuống gật đầu: "Ừm."
Trên thực tế cô chưa bao giờ suy nghĩ quá nhiều về tình cảm của Tư Mộ Hàn dành cho mình là loại tình cảm gì.
Lúc đầu cô nghĩ anh cố tình trả thù cô nên đã cưới cô.
Nhưng khi kết hôn với anh, anh cho cô ăn ngon ở tốt như vậy, thậm chí kể cả quần áo cô mặc cũng đều đến từ các thương hiệu nổi tiếng.
Anh không để cô phải làm việc gì nặng nhọc, anh chỉ nhờ cô giúp anh tắm, không có việc gì thì trêu chọc cổ hoặc chỉ ôm cô ngủ đến rạng sáng.
Bây giờ nghĩ lại, dường như có từ trước đến nay đã bỏ qua điều gì đó.
Cô bỏ qua lý do tại sao người đàn ông này lại giữ cổ bên mình.
Anh...
Có phải anh thích cô không?
Nếu không tại sao anh luôn thích hôn cô?
Thậm chí muốn cô giúp anh...
Nghĩ đến khả năng Tư Mộ Hàn thích cô, mặt Nguyễn Tri Hạ nóng lên một cách khó hiểu.
Làm sao bây giờ?
Nếu anh thích cô nhưng cô lại không thích anh, vậy anh có buồn không?
Ý nghĩ đầu tiên trong đầu Nguyễn Tri Hạ khi nhận ra Tư Mộ Hàn thích mình là nghĩ về việc anh có buồn không nếu cô không thích anh.
Sau khi bị Tư Mộ Hàn quấy một hồi, tất cả những chuyện buồn đó dường như đã được quên
đi.
Khi Nguyễn Tri Hạ hồi phục tinh thần lại, Tư Mộ Hàn đã thay cô tắt video và rút thẻ nhớ khỏi máy tính.
Tư Mộ Hàn cầm thẻ nhớ trong lòng bàn tay, nói với người phụ nữ nhỏ bé trong lòng: "Tôi sẽ phải người đi tìm xem ai đã gửi thứ này cho mẹ kế của em"
Nguyễn Tri Hạ gật đầu không nói gì.
Dù sao nếu để cô tự mình kiểm tra thì chưa chắc đã tra ra việc gì, nhưng Tư Mộ Hàn thì khác, anh có tiền và một số cách khác cô, cô tin rằng anh có thể giúp cô tìm ra kẻ đứng sau việc này.
Cảm giác bị nhìn chằm chằm thực sự rất khó chịu.
Dù sao cô cũng không biết khi nào đối thủ sẽ tấn công cô, vì vậy có phải học cách đề phòng.
Cất thẻ nhớ vào ngăn bàn, Tư Mộ Hàn đột nhiên nói: "Còn nữa, tôi sẽ thuế cho em một huấn luyện viên võ thuật."
"Là một người phụ nữ."
Tư Mộ Hàn đặc biệt nhấn mạnh từ " phụ nữ vì sợ Nguyễn Tri Hạ sẽ không nghe thấy.
Nguyễn Tri Hạ bĩu môi, trong lòng thầm oán.
Cô biết tính chiếm hữu của người đàn ông này khủng khiếp đến như thế nào.
Cô không được phép tiếp xúc thân thể với những người đàn ông khác, không được phép tiếp xúc gần gũi với em trai của mình.
Liệu trong tương lai cô có bị cấm nhìn những người đàn ông khác luôn không?
Nói chuyện cũng không được?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!