Tư Mộ Hàn kéo cô ra khỏi vòng tay anh, hôn cô mãnh liệt, anh muốn dùng hành động để chứng minh suy nghĩ của mình.
Nguyễn Tri Hạ gần như chết ngạt bởi nụ hôn độc đoán của anh.
Hai tay ôm cổ Tư Mộ Hàn thật chặt, bất giác dựa vào người anh, sẵn sàng đón nhận nụ hôn như vũ bão của anh.
Nụ hôn mạnh mẽ độc đoán khiến cô gái nhỏ thở không ra hơi.
Nguyễn Tri Hạ dựa vào vai Tư Mộ Hàn, cái miệng nhỏ nhắn khẽ mở, trong miệng không ngừng nhẹ thở hổn hển.
"Anh làm cái gì vậy?"
Cô tức giận với Tư Mộ Hàn, nhưng thật sự không còn khí lực để nói.
"Tôi đang chứng minh cho em thấy tôi không để ý"
Tư Mộ Hàn cong môi, ngày thường lạnh lùng vô cảm, nhưng lúc này khóe miệng lại hiện lên một tia cười tà ác, cười như không cười, trông cực kỳ quyến rũ.
Nguyễn Tri Hạ không nhịn được vươn tay sờ lên khóe miệng anh, sau đó nghịch ngợm bóp cằm anh, hung ác nói: "Đừng dụ dỗ tôi."
Người đàn ông này quá biết cách quyến rũ người khác, khiến tim cô đập thình thịch.
Tư Mộ Hàn hài lòng với cách cư xử của cô, anh cười khúc khích: "Ha..."
Tiếng cười trong trẻo trầm thấp giống như tiếng dương cầm, nghe rất vui tai.
Thanh âm như vậy đã khiến Nguyễn Tri Hạ ngay lập tức bị mê hoặc.
Nguyễn Tri Hạ bị nụ cười của Tư Mộ Hàn cầu hồn.
Vẻ mặt say đắm đó, nụ cười si ngốc đó, khiến cô trở thành một đóa hoa si.
Không thể không nói, nụ cười của Tư Mộ Hàn đã khiến Nguyễn Tri Hạ kinh ngạc.
Cô chỉ cần nhìn anh như thế này, trong mắt không còn thấy được thứ gì khác.
Đây là lần đầu tiên cô thấy anh cười.
Thật đáng yêu.
Đúng là nụ cười mê hoặc chúng sinh.
Rất yêu nghiệt.
Càng nhìn càng thích.
Nguyễn Tri Hạ không kìm được mà cúi người hôn lên khóe miệng hơi nhếch lên của anh, rất có khí chất của một người đàn ông đang đùa giỡn cô vợ nhỏ của mình.
“Không được phép cười với những người phụ nữ khác.” Cô độc đoán yêu cầu.
Anh cười rất đẹp, nếu suốt ngày cười như vậy chắc chắn sẽ có rất nhiều người phụ nữ thích anh.
Anh mê hoặc người khác như vậy, nếu còn suốt ngày cười thì chẳng phải sẽ khuynh quốc khuynh thành sao?
Đột nhiên cô cảm thấy anh như bây giờ cũng rất tốt.
Đừng có nghĩ đến việc thay đổi thành suốt ngày tươi cười.
Thà như thế này, đẹp trai quá cô sợ không cầm lòng được.
"Ghen à?"
Tư Mộ Hàn đưa tay ra vuốt chiếc mũi nhỏ của cô.
Không thể không nói, Nguyễn Tri Hạ như thế này rất động lòng người.
Biểu cảm phong phú và sống động của cô hoàn toàn khiến Tư Mộ Hàn hài lòng, khiến trái tim hờ hững của anh bất giác mềm ra.
Anh không nhịn được cúi người hôn lên lông mày của cô, trầm giọng nói: "Chỉ có em mới có thể làm tôi cười."
Anh nói sự thật.
Suýt nữa anh đã không biết cười là như thế nào.
Nguyễn Tri Hạ bị anh hôn tới đỏ bừng mặt mày, trái tim đập bùm bụp vì những lời nói của anh.
Cô vô thức đè chặt trái tim nhỏ bé của mình, nhìn Tư Mộ Hàn: "Nói nhảm"
Từ khi nào người đàn ông này lại biết nói ngon nói ngọt như vậy?
Cô sẽ không tin anh đâu.
Tuy nói trong lòng không tin Tư Mộ Hàn, nhưng khóe miệng lại không nhịn được mà từ từ cong lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!