Tên khốn kiếp chết tiệt, rõ ràng là anh bắt nạt cô, bây giờ còn nói cô giận dỗi?
Đúng là vô liêm sỉ, đổi trắng thay đen.
Dù là đang nói chuyện với nhau qua điện thoại nhưng dường như Tư Mộ Hàn vẫn có thể cảm nhận được sự tức giận của Nguyễn Tri Hạ, anh khẽ cười, các khớp ngón tay mảnh khảnh lướt như bay trên bàn phím: “Về nhà nhé?”
Nguyễn Tri Hạ bĩu môi, nhanh chóng gõ ra câu trả lời: “Không về!”
Tư Mộ Hàn đáp: “Về sẽ có phần thưởng.”
Nguyễn Tri Hạ: “Có cho tôi một triệu tệ tôi cũng không về đâu! Không có việc gì thì đừng làm phiền tôi, tạm biệt!”
Sau khi gửi tin nhắn, Nguyễn Tri Hạ liền dứt khoát tắt máy.
Tư Mộ Hàn cầm điện thoại với vẻ bất lực.
Sau khi tắt máy, Nguyễn Tri Hạ phát hiện ra trong lúc mình đang nhắn tin qua Wechat, La An An đã uống cạn một chai bia nữa.
Cô đau đầu đỡ trán, đứng dậy, giằng chai rượu vẫn chưa khui nắp trong tay cô ấy ra, không cho cô ấy uống nữa.
Nguyễn Tri Hạ nhìn chằm chằm vào La An An, nói: “An An, đừng uống nữa, cậu say rồi!”
Hai mắt La An An mơ màng, hai má đỏ bừng, nhìn Nguyễn Tri Hạ, nói: “Hạ Hạ, cậu có phải chị em tốt của tớ không?”
“Nếu phải thì cậu mau uống cùng tớ thêm vài chén nữa đi.”
Nguyễn Tri Hạ nhíu mày nhìn cô ấy, thực sự không thể hiểu nổi tại sao một cô gái luôn vô tâm vô tư không tim không phổi như La An An lại có ngày uống đến say mèm như vậy?
Thấy xung quanh đã có vài người phóng ánh mắt không an phận tới, Nguyễn Tri Hạ rùng mình, đỡ La An An dậy: “An An, chúng ta về thôi, muộn lắm rồi.”
La An An nấc cụt mấy cái, cả người dựa sát vào người Nguyễn Tri Hạ, vòng tay qua vai cô, nói với giọng điệu đã say mèm: “Hạ Hạ, anh ấy sắp kết hôn rồi. Anh ấy sắp kết hôn với người con gái khác rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!