Rõ ràng điều anh muốn là dọa cho cô sợ bỏ chạy mà.
Nhưng tại sao khi nhìn thấy cô chống đối như vậy thì anh lại mủi lòng, tại sao anh lại tức giận, tại sao anh lại bực tức?
Người phụ nữ chết tiệt, cô có độc hay sao thế?
Rốt cuộc cô đã cho anh uống thuốc mê gì mà anh luôn bị cô chi phối cảm xúc như vậy.
Anh đã sống hai mươi sáu năm nhưng lần đầu tiên vì một người phụ nữ mà không sống đúng với chính mình.
Đối với anh mà nói, đây không phải là một chuyện tốt.
Nếu anh quan tâm đến người phụ nữ đó, anh sẽ có điểm yếu.
Anh có thể giữ cô bên mình nhưng anh không thể yêu cô, tuyệt đối không thể!
Tất cả những người bên cạnh anh đều là loài sói lang hổ báo, anh không thể cho phép bản thân có bất kỳ một điểm yếu trí mạng nào.
Tâm trạng của Tư Mộ Hàn dần dần bình tĩnh trở lại, khi anh mở mắt ra lần nữa thì trong mắt chỉ có sự lạnh lùng và tuyệt tình vô tận.
Nguyễn Tri Hạ chạy một mạch về phòng, sau khi đóng cửa lại, cô trượt từ tấm ván cửa xuống, ngồi trên mặt đất.
Đôi mắt cô đỏ hoe, những giọt nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi.
Cô rất khó chịu, trong lòng cực kỳ khó chịu.
Cô coi thường bản thân, vậy mà lại nghĩ tới việc dùng thân thể của mình để đổi lấy tập đoàn Nguyễn thị.
Sao cô lại có thể hèn hạ đến như vậy chứ?
Sao lại có thể bán đứng cơ thể của chính mình như vậy?
Làm chuyện mà mình không muốn với người mà mình không thích ư?
Sao cô có thể nghĩ nếu cứ làm chuyện đó với Tư Mộ Hàn thì sẽ đổi lại được Nguyễn thị, sẽ dễ dàng ăn nói với Nguyễn Thiện Dân.
Trong chớp mắt, cô cảm thấy mình thật bẩn thỉu.
Thật bẩn thỉu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!