Nguyễn Tri Hạ giật khóe môi: "Để ý cái gì chứ! Cậu không biết anh ta đáng sợ đến mức nào đâu."
La An An dùng tay chọc chọc cùi chỏ của cô, ra vẻ bà tám: "Hạ Hạ, cậu nói thật đi, chuyện giữa cậu và anh ta là thế nào vậy? Trên mạng đồn cậu thay Nguyễn Tử Nhu gả cho anh ta là sự thật ư?"
"Cũng không phải, tóm lại một lời khó nói hết, điều duy nhất tớ có thể nói cho cậu chính là hôm nay tớ đăng ký kết hôn với anh ta rồi." Nguyễn Tri Hạ sống không còn gì luyến tiếc nói.
"Đăng ký kết hôn rồi ư?"
La An An kinh hãi, hạt dưa cũng không cúp, tò mò hỏi: "Mọi chuyện là sao thế?"
Nguyễn Tri Hạ cười cười, dứt khoát chọc cô ấy: "Thì là như vậy đấy, chúc mừng tớ đi, làm vợ người ta rồi."
"Đừng làm loạn, mặt cậu cười trông còn khó coi hơn mặt chết nữa."
La An An đau lòng vỗ vai của Nguyễn Tri Hạ: "Đây, qua đây, vai của chị đây cho cậu mượn dựa một lát đấy."
Nói xong cô ấy trực tiếp ấn đầu của Nguyễn Tri Hạ lên bờ vai của mình.
Nguyễn Tri Hạ tựa trên bờ vai của La An An, giọng điệu có chút mê mang: "An An, cậu cảm thấy chuyện kết hôn này của tớ là tốt hay xấu?"
"Nói thật, tớ cảm thấy tốt xấu đều có." La An An nghiêm túc phân tích.
"Là sao?"