Mà Nguyễn Thiên Dân và Mộc Tĩnh Uyển cũng bởi vì chuyện này mà nảy sinh hiềm khích, sau đó Mộc Tĩnh Uyển khó sinh mà chết trên bàn mổ.
Đã nhiều năm trôi qua, Đinh Uyển Du dịu dàng quan tâm, không đòi danh phần mà bầu bạn bên cạnh Nguyễn Thiện Dân, cuối cùng mới cảm động được Nguyễn Thiện Dân, mới có được thân phận bà Nguyễn như bây giờ.
Nhìn thấy Nguyễn Thiên Dân từ bỏ hai mẹ con Đinh Uyển Du, Nguyễn Tri Hạ chẳng những không cảm thấy sảng khoái, ngược lại trong lòng càng thêm cảm thấy người đàn ông này thật vô tình.
Cô trào phúng cong khóe môi: "Nếu như tôi làm được mà ông không làm được, tôi sẽ khiến cho ông không còn gì một lần nữa!"
Vừa dứt lời, cô nói với Nguyễn Tử Hành một câu “hẹn gặp lại” xong thì cũng không quay đầu lại mà đi vào trường.
Trên đường trở về, Quan Diêm bỗng nhận được một cú điện thoại.
Sau khi nghe xong nghe, sắc mặt của Quan Diêm sắc mặt lập tức trở nên thâm sâu mịt mờ.
Quan Diêm quay đầu, nhìn người đàn ông đang nhắm mắt dưỡng thần, thận
trọng mở miệng: "Cậu chủ, vệ sĩ gọi tới, nói Nguyễn Thiên Dân tìm tới mợ chủ."
Tư Mộ Hàn khẽ mở mắt ra, đôi mắt đen như mực lộ ra ánh sáng xám xịt lạnh lẽo sâu thẳm, vẻ mặt lạnh lùng thong dong: "Nói cái gì rồi?"
"Hình như là Nguyễn Thiện Dân bảo mợ chủ cầu xin cậu, muốn cậu trả lại Nguyễn thị cho ông ta."
"Ông ta đang mơ à?" Tư Mộ Hàn cười lạnh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!