Hứa An Kỳ thấy có kích động, trong lòng còn hơi hả hê.
Cô ta cắn môi, lấy ra một cái thiệp mời từ trong túi xách rồi đưa đến trước mặt cô.
"Ngày kia là sinh nhật hai mươi hai tuổi của tôi, phải tổ chức tiệc ở trong nhà, tôi sẽ mời một số bạn thân tới. Tôi không muốn để người ngoài đồn đại chị em chúng ta bất hòa, làm mất mặt gia đình, sau này nếu chúng ta cùng vào nhà họ Cố, cũng là người một nhà, đúng không nào?"
"Cô muốn nói gì?"
Hứa Minh Tâm nhìn tấm thiệp mời màu trắng ở trước mặt, không dám nhận lắm.
Sao cô có cảm giác Hứa An Kỳ có ý xấu nhỉ.
"Cố Tử Vị sẽ tới, cô cũng dẫn vị hôn phu của cô tới đi."
"Hôm đó, trùng hợp là tôi và anh ấy đều bận..."
"Hứa Minh Tâm, cô sợ rồi à?" Hứa An Kỳ cắt ngang lời cô, châm chọc nói: "Có phải trong nhà có một ông chồng xấu xí, không dám dẫn đi, sợ người ta chê cười à? Chẳng phải cô bảo vệ anh ta lắm sao? Sao nào, bây giờ đến cả cô cũng cảm thấy không thể công khai anh ta, dẫn anh ta đi ra ngoài, sẽ mất mặt lắm đúng không?" "Tôi sẽ không ghét bỏ vị hôn phu của tôi, mặc kệ anh ấy biến thành dáng vẻ gì, anh ấy cũng là người mà tôi thân nhất. Đúng là tôi có sợ, tôi sợ những đứa bạn xấu của cô nói chuyện không dùng đầu óc, cố tình lấy dung mạo của vị hôn phu tôi ra nói, tôi sợ tôi không nhịn được sẽ đập nát tiệc sinh nhật của cô, đến lúc đó làm cho
người được chúc thọ là cô bị bẽ mặt, thế thì phiền toái đấy!"
Hứa Minh Tâm không dám nói chuyện tỏ ra yếu kém.
Hứa An Kỳ nghe thấy thế thì cắn chặt răng, hận không thể xé nát cô ra!
Sao trước kia cô ta không phát hiện ra Hứa Minh Tâm miệng lưỡi lợi hại thế nhỉ!
Quả nhiên, có chỗ dựa vào đúng là khác, lá gan cũng trở nên to hơn. Đáng tiếc là, mệnh cô không tốt, chỗ dựa này thế nào cũng không lâu đâu!
"Chị lại không sợ em đập nát tiệc sinh nhật của chị, chị chỉ sợ là em không tới, bữa tiệc sẽ mất náo nhiệt. Một khi đã vậy, thế thì tôi sẽ đợi cô, nhớ trang điểm ăn mặc đẹp một chút, đừng mặc giản dị như này!"
Nói xong, Hứa An Kỳ cười khẩy rồi xoay người rời đi,
Hứa Minh Tâm nhìn thấy thiệp mời trong tay thì hơi phát sầu, rốt cuộc là đi hay không đi đây?
"Em đang làm gì vậy?"
Đằng sau truyền tới giọng nói của Cố Gia Huy, cô giật mình vội vàng quay người lại, bàn tay nhỏ giấu sau lưng.
Cô còn chưa biết nên giải thích thế nào với Cố Gia Huy, cô sợ Cố Gia Huy sẽ bị bẽ mặt ở bữa tiệc.
Cố Gia Huy thông minh như thế, há lại không nhìn ra sự khác thường của cô, anh trực tiếp vòng ra sau lưng lấy đồ ra.
Thiệp mời ư?
Anh nhìn nội dung, anh nói: "Tôi đi cùng em."
"Tôi sợ..."
"Tôi còn không sợ, em sợ cái gì?"
Cổ Gia Huy bất đắc dĩ cốc lên cái đầu nhỏ của cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!