Chương 906
Bạch Thư Hân nghe vậy, lập tức nghĩ tới đêm hoang đường hôm đó.
Thật ra Lệ Nghiêm không hề làm điều gì sai, đều là do chính mình chủ động.
Lúc ấy, ý thức của cô còn rất thanh tỉnh, rõ ràng có thể đẩy anh ta ra, nhưng cô không ngăn cản, mà để cho sự sai lầm đẹp đẽ này phát triển.
Nếu không có một đêm kia, có lẽ Lệ Nghiêm cũng sẽ không tồn tại khúc mắc trong lòng đối với cô.
Cô cũng không có hối hận, cũng không có bất luận điều tiếc nuối gì.
Chỉ là… Về sau cô không bao giờ có thể thoải mái chè chén với anh ta nữa.
Cô nghĩ tới điều này, ánh mắt ảm đạm đi rất nhiều, ngửa đầu rót một chén rượu xuống bụng.
Cô ngồi trên sô pha, vì uống quá nhiều nên nhẹ nhàng dựa vào vai Ôn Mạc Ngôn.
“Tên nhóc anh vì sao lại không yêu đương, bộ dáng tuấn tú, phẩm tướng cũng tốt, nhân phẩm càng là không có gì để nói, vì sao anh không tìm một người?”
“Không tìm thấy người thích hợp, cũng không muốn tìm kiếm qua loa.”
Ôn Mạc Ngôn uống nhiều nhưng mặt vẫn không đổi sắc, cách nói năng văn nhã.
Khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt, cưng chiều nhìn Bạch Thư Hân.
Cô không biết, anh đã một mình ở nhà luyện tập nói chuyện thật lâu với tấm hình của cô.
Anh đặc biệt đi hỏi bộ phận nhân sự muốn một tấm hình so sánh lúc Bạch Thư Hân nhậm chức, phải liên hệ dựa vào tấm hình kia.
Anh cũng không dám nói cho cô, sợ cô cho rằng bản thân anh là một người biến thái.
Anh cũng không muốn mỗi lần nói chuyện với cô đều phải tránh đi không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt của cô.
Anh còn lén báo lớp tập thể hình, lớp quyền anh, mỗi ngày tan tầm đều đi huấn luyện Tuy rằng mỗi ngày kết thúc đều eo đau lưng đau, máu ứ đọng cả người, nhưng anh cũng có thu hoạch, sức lực tay chân rõ ràng lớn hơn rất nhiều.
Ngoại trừ còn khó có thể khống chế việc ngất do máu, nhưng chỉ cần không phải một vũng máu lớn, bản thân vẫn có thể nỗ lực chống đỡ.