Chương 698
Hứa Minh Tâm nghe vậy, tự tin tăng vọt.
“Tôi cũng nghĩ mình có thể, không nói nữa, tôi đi tắm rồi học bài đây.”
Tinh thần đấu tranh của cô tăng vọt, Cố Gia Huy nhìn bóng lưng của cô, không kìm được cười lên.
“Sếp, cô Minh Tâm cũng đi rồi, anh đừng cười nữa.”
“Anh nói xem sao vợ tôi lại đáng yêu thế này cơ chứ? Nào là tức giận, làm nũng, tự tin cái nào cũng đẹp cả.”
“Hả…” Nội tâm của anh ta sụp đổ, anh ta có thể từ chối đống cơm chó này không?
Hứa Minh Tâm kể từ tối hôm nay dường như biến thành một con người khác vậy, không còn tham ăn nữa, cũng không theo dõi phim Hàn Quốc nữa, buổi tối Bạch Thư Hân rủ cô chơi game cũng bị cô dùng lời nói chính nghĩa từ chối luôn.
Cuộc sống của cô trở nên phong phú, có khi xuống bếp học cách nấu món mới, khi thì làm bài tập.
Cũng không cần nhờ Cố Gia Huy chọn đề cho mình nữa, cô biết bản thân cần loại tư liệu nào.
Lần này cô thực sự muốn thi bằng kế toán, chứ không phải nói chơi.
Cô bắt đầu xem sách bất kể ngày đêm, tuy rằng thành tích ít tiến bộ, nhưng vẫn có thể nhìn ra anh rất thương cô, cô không cần phải chu toàn mọi bề chỉ cần cô vui vẻ làm chính mình là được.
Nhưng mà cô lại từ chối rồi.
Cô ngồi lên bàn ở phòng làm việc, hai tay khoác vào cổ anh, đôi chân bó lại dẫm lên chân anh.
“Người sao có thể không nỗ lực chứ, vậy khác gì cá đâu. Trước đây ở nhà họ Hứa, em vẫn nghĩ kể cả mình có nỗ lực đi chăng nữa, thì em cũng như một con cá bình thường mà thôi, không đổi đời được. Nhưng bây giờ em cảm thấy mình như cá chép vậy, có thể vượt Long môn. Từ khi ở bên cạnh anh, em thấy việc gì cũng trở thành có khả năng hết”
“Chồng chưa cưới xấu không thể tả của em ơi, đường đường là chủ tịch của tập đoàn .J&C lại là một soái ca vạn người mê. Em vốn là vịt con xấu xí, một cô con gái riêng không được yêu thương, nhưng bây giờ em đã thay đổi, trở thành mĩ nữ của thủ đô, là con gái nuôi của nhà họ Ngôn: Trước đây em chỉ biết ăn thôi, nhưng bây giờ em còn biết nấu nữa, mọi người ăn đồ em làm, em thấy vui lắm.”
“Tuy rằng vất vả nhưng bất kể thành công nào cũng không tự dưng mà thành. Bây giờ anh đã có chỗ đứng rồi mà vẫn nỗ lực như vậy, em là người phụ nữ của anh sao có thể khiến anh mất mặt được? Có phải không?”
Cô nói chuyện dõng dạc, nghiêm trang.
Cố Gia Huy ôn nhu nhìn khuôn mặt cô.
Cô bé này lại lớn thêm rồi, khuôn mặt trổ mã ngày càng xinh đẹp.
Đôi mắt to tròn lúng liếng nhìn anh giống như những vì sao trên bầu trời vậy, rạng rỡ sáng chói.