Chương 609
Nhưng mà, cô lại không khỏi suy nghĩ.
Cố Yên rời bỏ anh, vĩnh viễn không cần anh nữa, cô phải ở bên cạnh Lệ Nghiêm, nếu không anh làm sao vượt qua được?
Cố Yên không cần, cô cần. Cô đã cần rất nhiều năm rồi!
“Lệ Nghiêm..”
Cô đẩy xe lăn tới trước, túm ống tay áo của anh, Lệ Nghiêm mới xoay người lại nhìn.
“Em thấy khó chịu… Anh đưa em đi bệnh viện có được hay không? Em suy nghĩ rồi, em muốn ở lại trong đó vài ngày.”
“Được.”
Lệ Nghiêm không cự tuyệt, đẩy cô rời đi.
Ba người Hứa Minh Tâm ngồi trên xe, bên trong xe, bầu không khí rất miễn cưỡng, ép đến nỗi cô không thở nổi.
Cô không nhịn được liền vỡ yên tĩnh, nói: “Vậy… Buổi trưa ăn cái gì? Tôi thấy hơi đói.” “…”
Không ai đáp lại cô.
“Vậy… Bây giờ về nhà sao?” Cô tiếp tục yếu ớt hỏi.
“…”
Vẫn không người đáp lại.
Hai anh em ngồi ở phía trước, trên người tràn đầy hơi thở trầm mặc, cô bị sợ cũng không dám thở mạnh.
Cô đói bụng, rất muốn ăn chút gì đó ngon miệng một chút, cô không muốn không khí trầm trọng như vậy, giống như rất đáng sợ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, xe đột nhiên ngừng đẳng trước một trung tâm thương mại.
“Hả? Bây giờ làm gì?”
“Ăn cơm.”
Hai anh em đồng thanh nói.
Hứa Minh Tâm nhất thời buồn bực, lúc cô mới vừa hỏi, tại sao hai người đều không trả lời?
Họ tìm một nhà hàng, gọi đại vài món ăn.
Hai anh em cũng không thiết ăn cho lắm, nên Hứa Minh Tâm ăn cơm cũng nơm nớp sợ sệt.
Bất kể cô vui vẻ hay khổ sở, cảm giác thèm ăn vĩnh viễn không đổi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!