Chương 426
Nhắc tới thật buồn cười, cô không sợ trời không sợ đất nhưng lại cứ sợ Lệ Nghiêm không yêu mình. Đúng lúc này, trong nhà vang lên tiếng kêu thảm
thiết của Bạch Thư Hân.
Lệ Nghiêm run bắn người, vội vàng tách khỏi Cố Yên rồi vot vào trong nhà.
Cố Yên cứng người đứng như trời trống, trước kia cô có thể tha thứ cho hành động sốt ruột kiểu này của Lệ Nghiêm nhưng khi cô nghe những gì Bạch Thư Hân nói thì cảm thấy Lệ Nghiêm quá tàn nhẫn.
Chi cấn Bạch Thư Hân gặp chuyện không may,anh ta nhất định sẽ đẩy mình ra.
Anh ta… không để ý đến cảm nhận của mình sao?
Cô cảm thấy hai chân mình như đeo chì, khó nhọc bước vào nhà. Cô nhìn thấy Bach Thư Hàn đang ngồi trên ghế sofa, ly bị vỡ nên đã cắt vào ngón tay cô ta.
Lệ Nghiêm quỳ một chân xuống đất, né sang một bên lấy hòm thuốc giúp cô ta xử lý vết thương một cách cẩn thận.
Cô nhìn thấy diệu bộ cần thận kia thì trong lòng chợt đau nhói. Có đôi khi phụ nữ nhỏ mọn thể đấy, cô đang
ghen, ghen với Bạch Thư Hân.
Cô hít sâu một hơi cố đè nên nội tâm chua xót của mình rồi bước lên.
“Để em làm cho, em cũng là bác sĩ.”
“Không cần đâu, anh sẽ nhanh chóng xử lý tốt thôi.”
Lệ Nghiêm không ngẩng đầu lên, vẫn tập trung xử lý vết thương.
Bạch Thư Hân hà hề nhìn Cố Yên, đây chỉ là một đòn phủ đầu nho nhỏ mà thôi.
Cố Yên cảm nhận được ánh mắt khiêu khích no nên trái tim càng đau đớn hơn.Cô ấy bèn im lặng, ngồi xổm xuống muốn nhặt mành vỡ dưới đất lên. Đột nhiên Lệ Nghiêm quay sang ngăn cản, nằm chặt tay cô.
“Em đừng đụng vào chúng, Thư Hàn đã bị cắt vào tay rồi đấy. Để đó đi, anh sẽ giải quyết cho, con gái hay lơ đăng lắm.”
Cố Yên nghe vậy bất chợt trái tim như sống lại, xuân về hoa nở đâm chồi này lộc.
Cô nghẹn ngào không dám nói gì vì sợ anh ta sẽ nhận ra có điều khác thường nên cô chỉ có thể gật đầu lia lia.
“Ngồi xuống đi, để anh làm cho.”
Bạch Thư Hân thấy vậy thì sự hà hệ vừa nãy nhanh chóng biến mất không còn một mình.
Cô ta cảm thấy…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!