Hứa Minh Tâm gật đầu thật mạnh: "Cố Gia Huy, nếu anh đã coi trọng tôi như vậy, tôi cũng sẽ tuyệt đối không phụ lòng anh. Tôi sẽ cố gắng nở thành bông hoa tươi xinh đẹp nhất, rồi đến cắm trên bãi phân trâu là anh!"
Cố Gia Huy nghe nửa câu trước còn có ít vui vẻ, nhưng nghe đến nửa câu sau thì không kìm được nhíu chặt chân mày.
Anh lớn lên giống phân trâu.
"Em không thể tìm một tính từ đẹp hơn à?"
"Lá cây?"
"Từ vựng của em cũng chỉ giới hạn như thế thôi, em mau ngủ đi."
Hứa Minh Tâm nhu thuận gật đầu, sau đó ôm anh chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, Cố Gia Huy nói cho cô biết rằng, chương trình học của hai ngày tới sẽ dừng lại, buổi tối lên đường đi Lâm Thành Giang Châu.
Không cần phải học thêm, còn được ra ngoài chơi, đúng là một chuyện vẹn cả đôi đường.
Cố Gia Huy muốn đi đến đó bàn một dự án phát triển làng du lịch, anh nhớ lần trước mình đi công tác, bỏ cô ấy ở đây một mình, thế là đã nháo ra rất nhiều chuyện.
Lần này, anh phải mang cô theo.
Hứa Minh Tâm cũng đã nghĩ ra một chủ ý, trước đó cô chưa có cơ hội đi Giang Châu điều tra thêm về mẹ đẻ của mình, lần này vừa khéo tiện đường cô sẽ đi xem xem sao.
Cố Gia Huy bảo cổ ở trong nhà thu xếp hành lý, còn anh thì đi đến tập đoàn lấy vài thứ.
Cố Yên vốn là đi xin lỗi, nhưng lại nhìn thấy bản kế hoạch ở trên bàn.
"Anh, anh muốn đi Giang Châu công tác à?"
"Ừ, bên đó có một bán đảo làng du lịch trên biển. Mấy ngày nay thời tiết tốt, giữa trưa ánh mặt trời cũng không quá gay gắt, chắc là bán đảo rất náo nhiệt, anh dẫn cô ấy ra ngoài giải sầu. Dạo này cô ấy toàn ở trong nhà, sắp buồn chán đến hỏng người rồi."
Cố Gia Huy thản nhiên nói.
Kinh Đô lệch về phía Nam, mặc dù mùa đông lạnh ẩm, nhưng khi thời tiết tốt, nhiệt độ vẫn rất nóng.
Kinh Đô và Giang Châu đều nằm ở ven biển, Giang Châu là thánh địa du lịch nổi tiếng, một con sông lớn nối ra biển, mang theo phù sa, dần dần hội tụ thành một cái đảo.
Trên đảo phong cảnh xinh đẹp, thường xuyên có người đi du ngoạn.
Không ngờ anh ba đã lấy được dự án hợp tác, nếu nơi đó mà đầu tư làng du lịch, thì chắc chắn sẽ lãi to.
Cô ấy đảo mắt, trong lòng đã có ý tưởng, cô ấy nói: "Anh, anh dẫn theo cả em và Lệ Nghiêm với, em và anh ấy sắp đính hôn rồi, bọn em ở cùng nhau bao năm cũng chưa ra ngoài chơi tử tế, lần này bọn em đi giải sầu cùng bọn anh nhả?"
"Cũng được, em có thể bảo Lệ Nghiêm đi cùng"
"Anh bảo anh ấy đi, em hơi ngại. Anh, anh nhất định phải nói với anh ấy là, đây là chuyến du lịch của hai đôi tình nhân, đừng dẫn người khác đi cùng."
Cố Gia Huy nghe thấy câu này, anh không kìm được ngẩng đầu lên nhìn cô ấy với ánh mắt khó hiểu.
Câu nói của cô ấy có hàm ý khác
"Em ám chỉ em gái của Lệ Nghiêm à?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!