Người gặp chuyện mừng tinh thần sảng khoái, chính là cái ý này.
Cố Gia Huy cầm một chén rượu, đi qua chạm cốc với Hứa Văn Mạnh.
Hứa Văn Mạnh nhìn rõ người tới, trong lòng run lên, ý thức được không tốt.
Phỏng chừng, con nhóc chết tiệt đó đã đi cáo trạng rồi, đúng là có chỗ dựa rồi thì không coi ông bố là mình ra gì nữa.
"Cậu ba." Hứa Văn Mạnh khách khí nói.
A
"Tôi muốn uống một chén với ông thông gia."
Anh thản nhiên nói, người xung quanh đều thức thời rời đi.
Hứa Văn Mạnh thấy thế, liền hiểu ra.
"Cậu ba tìm tôi, là vì chuyện của con nhóc Minh Tâm."
"Trước đây tôi đã nhắc ông vài câu, nhưng hình như ông không để trong lòng thì phải, ông làm như thế khiến tôi rất khó xử."
Cố Gia Huy nhìn chất lỏng đỏ tươi trong chén, lắc nhẹ, dưới ngọn đèn chiếu rọi, chiết xạ ra ánh sáng khác thường.
Ánh sáng đỏ bắn lên mặt anh, hiện ra vẻ mặt giữ kín như bưng của anh.
Cả người... giống như quỷ mị.
Lúc này, Hứa Văn Mạnh đã hoàn toàn trở thành thông gia với Cố Trác Đông, ông ta ngang hàng với Cố Gia Huy, lại cộng thêm ông ta lại sắp gả Hứa Minh Tâm đi, nói thế nào thì thân phận của mình cũng cao lên một bậc.
Ông ta hơi khiêm tốn, nói: "Cậu ba, tôi thân là bố, dạy dỗ con gái tôi, lẽ nào có gì không đúng sao?"
"Sao tôi nhớ, trước đó ông không nói với tôi như thế. Lúc trước cô khách khách khí khí, nói là chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho Hứa Minh Tâm, tuyệt đối sẽ không để cô ấy chịu nửa điểm ủy khuất ở nhà họ Hứa. Nhưng giờ con gái lớn của cô đã trở thành người của nhà họ Cố, qua lại thân thiết với anh cả tôi, khẩu khí cũng khác rồi." "Tôi chỉ nói thật mà thôi, nếu Minh Tâm không sai, thì sao tôi lại trách phạt nó cơ chứ? Tôi thương con bé còn không kịp nữa là. Lần này thật sự là con bé đã nói năng ngông cuồng, không tôn trọng bề trên, dưới cơn giận tôi mới dạy dỗ con bé một trận. Trên đời này, làm gì có người bố nào không dạy dỗ con của mình cơ chứ?
ngay cả An Kỳ nhà chúng tôi, nếu con bé có làm gì không đúng, tôi thân làm bố cũng sẽ dạy dỗ nó."
"Nhưng ông nói cô ấy là nỗi nhục!"
Cố Gia Huy lạnh giọng nói, mấy chữ này nói rõ ràng và được bật ra từ cánh môi gợi cảm đó.
Hứa Văn Mạnh nghe thấy vậy, cả người cứng đờ.
Không ngờ Hứa Minh Tâm đã nói cả cái này cho Cố Gia Huy biết, ông ta hoàn toàn không biết, Cố Gia Huy đã nghe hết mọi lời rồi.
"Ông tưởng Hứa An Kỳ gả vào nhà họ Cố, sau lưng có anh cả tôi nâng đỡ, thì có thể vô tư không lo lắng nữa, đúng không? Con người tôi tính tình không tốt lắm đâu, hơn nữa còn dễ dàng bao che khuyết điểm. Trước kia ông đưa con gái thứ hai của ông cho tôi, chính là để lấy lòng nhà họ Cố, bây giờ ông không nịnh được tôi, thì tôi cũng không cần phải khách sáo nữa."
"Thủ đoạn của tôi hơi bẩn, đen tối. Sau này con gái ông mỗi ngày đều ở nhà họ Cố, ông không nhìn thấy không sờ được, ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, vậy thì không nói hay được rồi!"
"Cậu... cậu uy hiếp tôi?"
Sắc mặt của Hứa Văn Mạnh thay đổi, ông ta tức giận nói.
"Ông động vào người của tôi, tại sao tôi không được động vào người của ông?"
Cố Gia Huy lạnh lùng nói, bên trong phượng mâu tịch mịch cuồn cuộn lệ khí, tựa như muốn cắn nuốt người vậy.
Hứa Văn Mạnh nghe thấy lời này, cả người run lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!