Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm

“Phó thí chủ nói mình có thể cảm nhận được linh hồn của người vợ đã mất vẫn còn ở bên cạnh mình, chỉ là không tìm thấy kí chủ mà thôi.

Mà cô và cô ấy là chị em, dung mạo tương tự, thời gian cũng vô cùng trùng hợp, cậu ấy cảm thấy sống lại ở trong cơ thể cô là chỉ ý của trời cao”

Hứa Minh Tâm nghe thấy một loạt những lời nói như vậy, chỉ cảm thấy sau lưng ướt đẫm.

Thảo nào…

Trước đó Phó Minh Tước từng hỏi cô, có từng nghe chuyện Lạt Ma tái sinh chưa, còn nói anh ta cảm nhận được sự tồn tại của Ngọc Diệp.

Hóa ra, vào lúc đó anh ta đã quyết định làm như vậy.

“Vậy… vậy nếu như anh ta không gặp được tôi thì phải làm sao?”

“Vậy Phó thí chủ sẽ tìm khắp mọi nơi, tìm người ra đời vào ngày này, tìm kiếm cô gái có dung mạo tương tự để làm kí chủ. Vì muốn tìm người phù hợp mà cậu ấy đã tốn mất thời gian năm năm. Mãi cho đến một năm trước, cậu ấy đột nhiên trở về, nói với tôi rằng cậu ấy đã tìm được người phù hợp nhất.”

“Tôi khuyên can một hồi, cậu ấy nổi trận lôi đình, suýt nữa thì giết người rồi!”

Vân Đàm nói đến đây, cảm xúc bỗng kích động, bắt đầu ho khan.

Thân hình ông ấy lại càng lọm khom hơn.

“Đại sư!”

Hứa Minh Tâm vội vàng tiến lên đỡ, phát hiện ông ấy tiều tụy đến đáng sợ, đã đến tình trạng đèn cạn dầu, toàn thân chỉ còn da bọc xương!

“Đại sư, ông không sao chứ?”

“Tôi vốn đã nên viên tịch, nhưng mà tôi nợ Phó thí chủ một lời hứa nên không dám rời đi. Tôi đã nói dối nghiêm trọng, không được đến thế giới cực lạc, chỉ có thể ở lại địa ngục A Tì để trả nợ cho tội lỗi của tôi.

Chỉ là… tôi đã làm liên lụy đến Hứa thí chủ”

“Vậy… chị tôi thật sự không sống lại được sao?”

“Người chết như đèn tắt, đây là quy luật tự nhiên, dù thật sự có phật Như Lai hiển linh cũng không thể nào vi phạm quy luật này. A di đà phật.”

Đại sư Vân Đàm ý vị sâu xa mà đọc một câu Phật hiệu, cảm khái không thôi.

“Vậy làm thế nào bây giờ?”

“Cô Tâm, thời gian của tôi không còn nhiều nữa, cô nhất định phải nghe kỹ từng câu tôi nói sau đây, nhớ kỹ không được có bất kỳ sai lệch nào”

“Lời gì?”

“Tất cả những gì liên quan đến bà Phó, cô chỉ có thể giả vờ mới có thể tránh được một kiếp”

“Tôi phải đóng giả chị?” Trong lòng Hứa Minh Tâm hơi hồi hộp nói: “Không được, con người tôi không nói dối được, sơ hở nhiều lắm!”

“Vậy cô uống chén nước này vào, có trợ giúp cho trí nhớ của cô.”

“Đây là cái gì?”

“Trong này có bột hoa Xá Tử, ngoài ra còn phối hợp với thuốc Đông y, có thể giúp tôi tạm thời sử dụng thần trí của cô. Nói theo cách của phương Tây thì hẳn là thôi miên, nhưng tiểu tăng lại dùng các vị thuốc”

“Hoa Xá Tử là hoa gì?”

“Hoa Xá Tử là hoa Mạn Châu Sa, là một loại hoa của thiên giới trong kinh Pháp Hoa. Màu trắng là dấu hiệu cho sự tốt lành, mà màu đỏ… mỗi màu đều có chỗ tốt riêng, cả hoa và lá đều có giá trị trong y học, tôi kiểm soát liều lượng nên cô sẽ không sao. Tiếp theo đây, tôi nói gì cô cũng sẽ nhớ. Nhưng điều kiện tiên quyết là, trong lòng cô không có tạp niệm, quên hết những chuyện cũ trước kia của cô đi”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!