Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm

Lần trước chẳng phải cô giỏi võ mồm lắm sao? Bắt nạt cô ta đơn phương độc mã phải không? 

Thế bây giờ nhiều người thế này, xem cô nói lại thế nào? 

Trình Hoa tiến lên, khóe miệng nhếch ra một nụ cười xấu xa. Cô ta thấp giọng, dùng tiếng nói mà chỉ hai người mới nghe được, cô ta nói: "Chim sẻ chính là chim sẻ, đừng mơ mộng hão huyền bay lên đầu cành làm phượng hoàng gì. Cô cũng không nhìn xem bản thân là cái mặt hàng gì, dám đấu với tôi! Tôi nói cho cô biết, tôi cứ muốn làm tiểu tam đấy, cô dám nói cho người khác biết tôi là tiểu tam không? Tôi phá 

hỏng quan hệ của cô và Cố Gia Huy đấy thì sao? Cô dám công bố không?" 

"Chỉ cần cô dám nói, tôi dám khiến cô vạn kiếp bất phục!" 

"Trình Hoa... cô đừng có mà quá đáng!" 

Hứa Minh Tâm nắm chặt nắm đấm, hết sức nhẫn nại. 

"Qúa đáng sao? Tôi chỉ dạy cô đạo lý làm người cơ bản thôi, đó là phải an an phận phận, đừng có suy nghĩ đến cái gì không nên có!" Trình Hoa mỉm cười nói. 

"Cô..." 

Hứa Minh Tâm tức đến nỗi không nói nên lời. 

"Hứa Minh Tâm, thực ra bản thân cô đã là một trò cười rồi. Bây giờ du thuyền vẫn chưa nổ máy, tôi khuyên cô mau đi đi, nếu không sau đó vẫn phải tiếp tục mất mặt xấu hổ đấy. Cô biết nhảy không? Cô biết xã giao không? Cô biết chén chú chén anh với người khác không? Ở trên cuộc gặp của xã hội thượng lưu, cô chính là một phế vật." 

"Tôi không phải phế vật..." 

Cảm xúc của Hứa Minh Tâm trở nên kích động, vô thức muốn đẩy Trình Hoa ra. 

Trình Hoa sát lại quá gần, làm cô rất không thoải mái. 

Cô vốn là đẩy nhẹ một cái, chỉ sẽ đẩy cô ta ta mà thôi, không ngờ Trình Hoa lại loạng choạng mấy bước, cuối cùng đặt mông ngã mạnh xuống đất. 

"Ay ya, sao cô có thể đưa tay đẩy người chứ? Cho dù tôi đã nói mấy câu khó nghe, cô cũng không nên động thủ!" 

Vốn dĩ đám người hóng chuyện không rõ chân tướng sắp tản đi rồi, nhưng lại bị câu nói này của Trình Hoa kéo về. 

Tân khách vây quanh càng ngày càng đông, cuối cùng vây quanh Hứa Minh Tâm. 

Trình Hoa ở dưới mặt đất không chịu đứng lên, lã chã chực khóc, khiến cho đàn ông ở hiện trường đều mềm lòng. 

Người đẹp rơi lệ, là cần thân sĩ. 

Lập tức có người đàn ông xung phong nhận việc đứng ra, đỡ Trình Hoa đứng dậy, anh ta nói: "Cô Trình, ai dám đẩy cô?" 

"Chuyện này đừng truy cứu lỗi lầm của cô Hứa nữa, vừa nãy tôi nói năng lỗ mãng, nói đùa bảo cô Hứa ăn khỏe quá, nhưng không ngờ lại làm cô Hứa kích động. Cô Hứa, là tôi sai..." 

Trình Hoa bắt đầu giả vờ vô tội, điềm đạm đáng thương. 

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều đứng về phía Trình Hoa, hướng ánh mắt ác độc tới, cứ như thể Hứa Minh Tâm chính là tội nhân thiện cổ vậy. 

"Không, vừa nấy đúng là tôi đã đẩy cô ta, nhưng hoàn toàn không đến mức đấy..." 

"Cô cũng đã thừa nhận rồi, không phải sao?" 

Không đợi Hứa Minh Tâm nói hết câu, đối phương đã lạnh lùng cắt ngang. 

Nháy mắt, người xung quanh bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ vào Hứa Minh Tâm, nhao nhao nói cô được chiều mà kiêu, có sự che chở của nhà họ Ngôn rồi liền trở nên ngang ngược hống hách. 

Sau đó lại lôi Hứa An Kỳ ra nói, nói là chị thì dịu dàng hiền lành như thế, sao em lại vô giáo dục như thế, ở trường hợp công cộng, vung tay đánh đập. 

Đúng lúc này, trong đám người có người hô to: "Vợ chồng nhà họ Ngôn tới rồi." 

Mọi người đồng loạt nhìn ra cửa, chỉ thấy Ngôn Dương che chở vợ yêu đi vào, hễ có người đàn ông nhìn Thẩm Tuệ nhiều hơn một cái, thể nào ông ta cũng hung tợn nhìn lại. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!