"Cảm ơn cô, thật sự cảm ơn cô rất nhiều!"
Hứa Minh Tâm kích động nói.
Nếu như có thể chữa khỏi được cái này, chắn hẳn Cổ Gia Huy sẽ càng thêm tự tin.
Cố Yên thu dọn đồ đạc rồi đi ra ngoài, cô ấy vốn định đi tìm Lệ Nghiêm, nhưng ngẫm nghĩ thế là lại đi tới tập đoàn J.C.
Khương Tuấn dẫn cô ấy vào văn phòng đợi.
Rất nhanh, Cố Gia Huy đã kết thúc hội nghị, thấy cô ấy đến thì hơi ngạc nhiên.
"Sao em lại tới đây?"
"Cô Vợ nhỏ của anh có một số việc nghĩ mãi mà không rõ, nên đã hỏi em."
"Việc gì."
Cố Yên mỉm cười, ngồi trên bàn làm việc, thần thần bí bí nói: "Anh ba, anh không cứng à?"
"Khụ khụ..."
Cố Gia Huy suýt thì bị sặc nước miếng.
"Em nghe được ở đâu vậy? Đúng là ăn nói vớ vẩn!"
"Là chính miệng Hứa Minh Tâm nói cho em biết, còn không dám nói là tình huống của mình, nói là chuyện của bạn thân. Nhưng em dùng đầu ngón chân cũng đoán được, người mà cô ấy nói chính là anh. Anh và cô ấy chung giường chung gối, nhưng chưa xảy ra cái gì cả? Anh bị bỏ thuốc, thà tự giải quyết cũng không để cô ấy giúp?"
"Anh, em muốn hỏi một chút, anh bị bệnh này bao nhiêu năm rồi?"
"Cút sang một bên, anh rất khỏe, không có bệnh gì hết.
Hứa Minh Tâm đen mặt, tính tình cũng bùng nổ.
Năm lần bảy lượt bị nghi ngờ năng lực của mình, là một người đàn ông thì trong lòng đều sẽ không vui. "Thật sao? Chúng ta đều là người một nhà, anh đừng lừa em! Tốt xấu gì em cũng là bác sĩ, em có thể giúp được anh."
"Anh có cần phải lừa em không? Anh thật sự không sao, chẳng qua cô ấy còn nhỏ, bây giờ quả sớm"
"Anh, thế anh có từng nghĩ đến một vấn đề không. Con gái đặc biệt quý trọng đối với lần đầu tiên của mình. Đối với người đàn ông đầu tiên của mình, cũng sẽ có tình cảm rất sâu nặng!" "Anh biết, những thủ đoạn này quá bỉ ổi, anh không thể khiến cô ấy không thể quên được anh, mà cướp đi trong sạch của cô ấy. Nếu cô ấy hai mươi tuổi, chắc chắn anh sẽ không do dự, nhưng hiện tại đối với anh thì cô ấy vẫn còn là trẻ con, cần phải yêu đương thật vui, hưởng thụ tư vị được người ta cưng chiều. Anh đủ khả năng cho cô ấy điều tốt nhất, để có ấy hưởng thụ vui vẻ thời gian tuổi mười tám của mình.
Cổ Gia Huy nhắc đến Hứa Minh Tâm, gương mặt dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng.
Hai người này, đây thật sự là càng ngày càng có tướng phu thê rồi đấy, lúc nhắc tới đối phương, ánh mắt thần thái giống hệt nhau.
Chậc chậc chậc, làm cho cẩu độc thân như cô ấy cũng bắt đầu nổi da gà rồi.
"Anh, em gái anh cũng có tuổi mười tám, sao không thấy anh che chở em, yêu thương em? Để em hưởng thụ hả?"
"Bây giờ cần anh quan tâm tuổi hai mươi tám của em không?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!