Ông nội Cố mỉm cười gật đầu, trong đôi mắt đục ngầu đó bỗng ảnh lên một tia sáng.
Ông nội Cố thông minh như thế, làm sao có thể không nhận ra ẩn ý của hai người được.
Ông ấy đến đây, cốt là để đẩy thuyền mối quan hệ giữa hai người họ, mong muốn bọn họ có thể tiến xa hơn trong chuyện tình cảm.
Cố Gia Huy ngay sau đó cũng đưa Hứa Minh Tâm trở lại phòng ngủ. Sau khi đóng cửa lại được một lúc, chú An bất ngờ gõ cửa đi vào, ông ấy lấy hết tất cả chắn và gối trong tủ xong rồi mới rời đi.
Ông nội Cổ đứng ở cửa, liếc mắt nhìn vào bên trong phòng ngủ, chỉ thấy trên giường có một lớp chăn bông lụa mỏng mùa hè, khoé miệng ông ấy bỗng nhếch lên thành vòng cung tuyệt đẹp.
“Các cháu nên đi ngủ sớm đi. Tối cẩn thận lạc đấy. Chú An, chú nhờ hai người nào đấy di chuyển cho tôi cái ghế sô pha với mấy ghế treo ngoài ban công ra ngoài với.”
Sau khi nhận lệnh từ ông cụ Cố, đồ đạc ngay sau đó lập tức được dọn đi. Hứa Minh Tâm ngơ ngác nhìn Cố Gia Huy.
Ông nội Cố rõ ràng là đang muốn đẩy cô vào đường cùng mà, bây giờ ngay cả số pha để nằm ngủ cũng không còn nữa.
“Này bây giờ... bây giờ tôi phải làm sao?” Hứa Minh Tâm giường đôi mắt đáng thương nhìn Cố Gia Huy.
Cố Gia Huy không ngờ ông nội mình lại làm một việc tốt như vậy, thậm chí còn không để cho anh con đường nào rút lui.
Anh hơi nhướng mày, vốn định là lừa dối cho qua, ai ngờ sự việc lại thành ra như vậy. Bây giờ việc anh làm duy nhất chỉ có thể là thú nhận với ông nội.
Cố Gia Huy nhàn nhạt đáp lại cô: “Tôi sẽ giải thích mọi chuyện với ông.”
Anh đang định rời đi thì bỗng nhiên bị Hứa Minh Tâm chặn lại.
“Ông đối với chúng ta tốt như vậy, nếu ông biết được tôi và anh không ở cùng nhau, liệu ông có nghĩ gì không?” Hứa Minh Tâm có chút lo lắng. Người ta thường nói, vào được nhà giàu như một bước lên trời, nhưng thực chất bên trong chỉ toàn là dối trá, lừa gạt nhau vì lợi ích riêng của mình mà thôi.
Nếu có thực sự bước chân vào cửa nhà họ Cố, người đàn ông này sẽ là chỗ dựa duy nhất của cô.
Cô thực không muốn làm cho Cổ Gia Huy khó xử.
“Em yên tâm đi, có tôi ở đây, không ai dám làm gì em đâu.”
Hứa Minh Tâm biết rằng địa vị trong nhà của anh không cao, tuy nhiên cô vẫn cảm thấy hạnh phúc khi anh nói những điều này với cô.
Cô ngập ngừng đôi chút, một lúc sau mới cất tiếng nói: “Hay là... tối nay anh ngủ đây đi?”
“Chúng ta ngủ cùng nhau á?” Cố Gia Huy nhướng mày hỏi.
Hứa Minh Tâm đỏ bừng mặt khi nghe thấy điều này, ngay cả tai cô cũng không khỏi chuyển sang màu đỏ.
Bây giờ không có lựa chọn nào khác cả, ông nội Cố đang vui như thế, cô không thể khiến ông ấy ra về một cách thất vọng được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!