Chương 1512
Thấy rõ được khoé miệng anh ta nhanh chóng trở nên bầm tím.
Anh †a đưa một ngón tay lên nhẹ nhàng lau đi vết máu.
Anh ta nhìn đầu ngón tay đỏ tươi, hai mắt tối đi, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh trở lại.
Anh ta vội đứng vững lại: “ÐĐấm một cái rồi có thấy tâm trạng ổn hơn chưa? Tôi còn có chuyện khác, không rãnh rỗi mà ở đây lãng phí thời gian với anh”
“Không đủ, một đấm thôi làm sao hiến tế vong hồn anh tôi được?”
Cố Gia Huy nâng tay lên toan đấm tới, anh đồn sức vào nắm đấm, làm nổi lên một lưồng gió trong không trung.
Nhưng… cuối cùng nắm đấm dừng lại trước khi chạm vào mặt k.
K không hề có ý tránh né.
“Tại sao anh không đánh trả? Tôi không muốn đánh một tên phế vật. Nếu anh không có lỗi với anh em tôi thì tại sao không phản kháng?”
“Nếu anh cảm thấy hả giận thì tôi chịu một hai cú đấm cũng không sao.”
“Tôi muốn lấy mạng anh! Đánh trả mau, tôi không muốn đánh một tên phế vật!”
Cố Gia Huy gào lên, giọng nói trầm thấp khàn khàn, giống như một con sư tử đang phẫn nộ, cảm xúc anh đang trên bờ vực bùng nổ.
Cái chết của Cố Trường Quân xét cho cùng là vì người này, bởi vì một tên phế vật không biết đánh trả mà chết ư?
K nhắm mắt lại, không trả lời anh.
“Vậy anh cho tôi biết, tại sao lại xảy ra vụ nổ vào năm đó, kẻ đứng sau rốt cuộc là ai? Là ai đòi lấy mạng anh, là ai hại chết anh hai tôi!”
“Không thể nói được!”
“Anh tìm chết à!”
Cố Gia Huy nổi điên lên, hạ một đấm vào bụng K.
Một đấm này làm K ngã mạnh ra đất.
“Đứng dậy, nói rõ cho tôi, bắng không tôi sẽ giết anh đấy!”