Chương 1140
Bạch Thư Hân cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhà họ Bạch phát hiện không còn nhìn thấy hành lý của Lệ Nghiêm nữa.
Anh ta vội vàng trở về từ Thanh Hóa nên không đem theo nhiều hành lý, chẳng khác nào trực tiếp đem đi.
Mẹ Bạch không rõ lắm, nhưng Bạch Hoàng Nham lại biết một chút.
Lệ Nghiêm nhận được nhiệm vụ khẩn cấp cho nên tối hôm qua đã đi rồi.
Mệnh lệnh quân đội như núi.
Từ xưa đến nay những lời nói này không thể nào chống lại được.
Bạch Thư Hân nghe thấy những lời nói này thì bỗng nhiên nhớ ra, tối hôm qua Lệ Nghiêm đã nhận được một cuộc điện thoại khi ở trên xe, rồi đột nhiên vẻ mặt của anh ta trở nên nghiêm lại.
Cố Yên nghe thấy những lời nói này, trái tim đập thình thịch.
Cuối cùng cô ấy cũng đã biết tiếng gió mà mình nghe trong điện thoại vào tối hôm qua là gì, đó chính là tiếng cánh quạt khởi động của trực thăng
Anh ta phải đi cho nên mới gọi điện thoại cho cô ấy.
Chắc chắn nhiệm vụ này rất nguy hiểm, nếu không anh ta sẽ không nói những loại như Quý Khiêm rất được.
“Chú à, chú có biết là nhiệm vụ gì không?” Trong lòng cô ấy nóng như lửa đốt mà hỏi.
Bạch Hoàng Nham khẽ lắc đầu, ông ta cũng biết nhiệm vụ này rất nguy hiểm.
Nhưng nhiệm vụ có tính bảo mặt, ông ta cho dù có biết thì cũng sẽ không nói với cô ấy.
Cố Yên nghĩ đến Quý Khiêm nên trực tiếp đẩy cửa xông ra, đi đến nhà họ Quý ở ngoại thành phía Tây.
Quý Khiêm biết mục đích cô ấy đến, anh ta nhíu mày rất chặt: “Em bảo anh điều tra tung tích của Lệ Nghiêm giúp em sao? Không được đầu, tha thứ cho anh vì anh không làm được. Em đang bảo anh cố tình vi phạm pháp luật đấy.”
“Coi như em cầu xin anh có được không? Anh bảo em cùng đi làm nhiệm vụ với anh ấy. Em cũng là quân y, những thứ anh ấy làm được thì em cũng có thể làm được. Em đi sẽ không liên lụy đến bất kỳ ai, em sẽ giúp đỡ anh ấy.
“Ngọc Vy, quân đội là một tổ chức có tính kỷ luật, lúc đầu khi em rời đoàn ba thì em và Lệ Nghiêm không có quan hệ gì cả. Vả lại bây giờ nhiệm vụ của em chính là chăm sóc anh cho đến khi anh hồi phục. Chuyện này… Anh không thể giúp em được.”
“Quý Khiêm, em quỳ xuống xin anh đấy có được không? Anh ấy thật sự chưa từng nói những lời đó với em, mỗi lần có nhiệm vụ hay là ra tiền tuyến thì anh ấy đều sẽ nói với em rằng anh ấy sẽ trở về. Nhưng lần này anh ấy lại nói với em rằng anh rất được, nhà họ Quý rất được. Có thể anh ấy không về được nữa, anh có biết không?”
“Chẳng phải em hận anh ta sao?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!