Quyền Đế Sâm đút hết cơm, rau và thịt thì mới buông Mặc Sơ ra.
Mặc Sơ nằm trong lòng anh, đã mắc cỡ tới mức không ngóc đầu lên được.
Anh còn quan tâm cầm lấy khăn ướt lau miệng cho cô.
Từ trước tới giờ, Mặc Sơ chưa từng hưởng thụ sự chăm sóc như thế, trong lòng cô cảm thấy ngọt ngào, mặc dù mắc cỡ chết đi được, như cũng ngọt như mật.
Sau khi Quyền Đế Sâm vội vàng trở về công ty, trong lòng Mặc Sơ vẫn còn nhảy "thình thịch thình thịch" không ngừng.
Hai ngày sau, Mặc Sơ khỏi bệnh, xuất viện.
Lúc cô trở về công ty, Triển Lê Hàn đích thân tới thăm cô: "Lần sau nhất định phải chú ý an toàn."
"Vâng." Mặc Sơ cũng gặp họa được phúc, cũng được Quyền Đế Sâm đích thân chăm sóc, đút ăn.
Ân Phi Âm và Tô Tiểu Mễ thì chỉ nóng lòng muốn cô bị Thải Tiểu Mãn ngược đã đến chết!
Mặc Sơ vừa mới trở lại phòng làm việc, có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đến tìm cô.
"Cô Mặc, đây là sơ yếu lý lịch của tôi, tôi muốn ứng tuyển vị trí vợ của Tổng giám đốc Quyền!" Cô ta tràn đầy tự tin nói.
Mặc Sơ nhìn sơ yếu lý lịch của cô ta, cô ta xuất thân từ gia đình của cựu phó tổng thống, cô ta muốn kết hôn với Quyền Đế Sâm sao?
Đương nhiên, có thể nói một cuộc hôn nhân như thế là tổ hợp hoàn mỹ nhất thế kỷ này.
"Cô Long..." Mặc Sơ gật đầu một cái: "Tôi sẽ báo cáo chuyện này với Tổng giám đốc Quyền!"
Mặc dù Long Yên xuất thân trong một gia đình lớn, nhưng không hề tự cao tự đại, cô ta chỉ nói: "Tôi muốn tự nói chuyện với Tổng giám đốc Quyền!"
"Đương nhiên rồi!" Mặc Sơ gật đầu một cái.
Sau đó, Mặc Sơ sắp xếp địa điểm gặp mặt cho hai người họ.
Trong quán cà phê, Quyền Đế Sâm và Long Yên ngồi đối diện nhau, Mặc Sơ nhìn bọn họ: "Hai người cứ trò chuyện đi, tôi sẽ ra ngoài chờ hai người!" . ngôn tình hài
Cô nói xong thì đi ra ngoài.
Mặc Sơ có thể cảm nhận được lần này Quyền Đế Sâm nghiêm túc. Từ trước tới giờ, anh chưa từng gặp riêng một người phụ nữ nào, cho dù là Cố Vãn Vãn cũng không!
Không biết vì sao cô lại không nhịn được cảm thấy buồn bã, đau lòng.
Có lẽ sự cưng chiều mà anh dành cho cô đến đây là chấm dứt!
Đương nhiên, con gái của cựu phó tổng thống kết hợp với Quyền Đế Sâm cũng là chuyện môn đăng hộ đối.
Long Yên vô cùng thoải mái giới thiệu bản thân: "Tôi tên Long Yên, năm nay hai mươi lăm tuổi, tôi mang theo thành ý tới đây để có thể cùng hợp tác kết hôn với Tổng giám đốc Quyền."
Quyền Đế Sâm nhìn cô ta một cái: "Cô đúng là rất thẳng tính!"
"Chẳng lẽ Tổng giám đốc Quyền chọn vợ là vì tình yêu sao?" Long Yên cười nói: "Anh không phải vì tình yêu, tôi cũng không, thế thì là hợp tác rồi!"
Trước kia, Quyền Đế Sâm cũng đã từng nghe Mặc Sơ nói những lời này, chỉ là Mặc Sơ dịu dàng hơn Long Yên.
Anh nhìn ra ngoài cửa kêu một tiếng: "Mặc Sơ, vào đây!"
Mặc Sơ nhanh chóng đi vào: "Tổng giám đốc Quyền, anh nói đi!"
Quyền Đế Sâm nhìn cô chằm chằm: "Lúc tôi thương lượng chuyện hôn sự với Long Yên, cô không cần phải tránh đi, phải ngồi tại chỗ bất cứ lúc nào."
Trong lòng Mặc Sơ cảm thấy chua xót, cô cho rằng cuộc hôn nhân của mình là một kế hoạch hợp tác kinh doanh, sau khi hợp tác xong thì sẽ rút lui.
Thế nhưng ai có thể nói cho cô, cô lại động lòng với đồng bạn trong dự án hợp tác kinh doanh này!
"Vâng!" Mặc Sơ chuyên nghiệp đi tới.
"Lại đây, ngồi chỗ này!" Quyền Đế Sâm tỏ ý bảo cô ngồi bên cạnh anh.
Mặc Sâm nghe lời ngồi xuống, cô lấy máy tính xách tay ra, nghiêm túc ghi chép lại lời nói của hai người.
Long Yên nói: "Dự tính ngày cưới là vào hai tuần sau, Tổng giám đốc Quyền có ý kiến gì không?"
"Nhanh như vậy sao?"
Long Yên thẳng thắn nói: "Bây giờ tôi và Tổng giám đốc Quyền không có tình cảm, cho dù ngày mai kết hôn hay hai tuần sau kết hôn thì kết quả cũng như nhau mà thôi."
Nói thật thì Mặc Sơ thật sự thích Long Yên, Long Yên rất sảng khoái, nói chuyện cũng rất thẳng thắn.
"Tổng giám đốc Quyền, ý anh thế nào?" Mặc Sơ nhìn về phía người đàn ông này.
"Được!" Một chữ của Quyền Đế Sâm lại khiến sự tuyệt vọng của Mặc Sơ tăng lên một bậc.
Nói cách khác, cuộc hôn nhân của cô và anh sẽ kết thúc vào hai tuần sau.
Mặc Sơ gõ bàn phím: "Khách sạn và địa điểm tổ chức hôn lễ, hai vị có thích chỗ nào không?"
Long Yên lạnh lùng nói: "Tùy tiện đi!"
Mặc Sơ nhìn Quyền Đế Sâm: "Tổng giám đốc Quyền, còn anh?"
Quyền Đế Sâm hỏi ngược lại cô: "Cô có đề cử chỗ nào không?"
Mặc Sơ ngẩn ra, ý kiến của cô có còn quan trọng không? Đã không còn quan trọng từ lâu rồi!
Đối với cuộc hôn nhân này, Long Yên cũng chỉ coi là một dự án hợp tác, cô ta cũng chẳng quan tâm đến việc mình sẽ kết hôn ở đâu!
"Có muốn tổ chức trên hàng không mẫu hạm không? Sau đó cặp đôi mới cưới có thể hưởng thụ tiệc cưới trên máy bay chiến đấu!" Mặc Sơ nghĩ, Quyền Đế Sâm xuất thân từ bộ đội đặc chủng, chắc cũng sẽ có cảm giác đặc biệt với những thứ này.
Quyền Đế Sâm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt thẳng tắp, môi anh vô thức cong lên nhưng lại không nói gì.
Mặc Sơ không dám nhìn vào mắt anh, tầm mắt cô lập tức nhìn về phía màn hình máy tính xách tay.
Bọn họ quyết định ngày tháng và địa điểm tổ chức hôn lễ.
Long Yên hỏi thẳng Mặc Sơ: "Tôi hy vọng hôm nay sẽ tổ chức họp báo để công bố tin tức đám cưới giữa tôi và Đế Sâm."
Mặc Sơ mím môi nhìn về phía Quyền Đế Sâm, Quyền Đế Sâm gật đầu: "Tôi đồng ý."
"Được!" Mặc Sơ nói: "Tôi sẽ đi làm ngay!"
Tại buổi họp báo buổi chiều, Mặc Sơ nói với ống kính: "Công ty tổ chức hôn lễ Thiên Trường Địa Cửu của chúng tôi tuyên bố hôn lễ của Tổng giám đốc Quyền và cô Long Yên sẽ được tổ chức vào hai tuần sau, cảm ơn các cô gái xinh đẹp đã tham gia hoạt động lần này!"
Mấy lời đơn giản nhưng giọng nói của Mặc Sơ hơi run rẩy.
Cô không tiếp nhận phỏng vấn của các phóng viên mà một mình rời khỏi đó.
Hai tuần, mười bốn ngày, mỗi ngày hai mươi tư giờ, cô và Quyền Đế Sâm còn có thể ở bên nhau trong ba trăm ba mươi sáu tiếng nữa, mỗi tiếng sáu mươi phút...
Thật ra thì kết cục này đã được định sẵn, cô cần gì phải cảm thấy đau lòng.
Cô ngồi trên xe buýt, cô vẫn luôn ngồi suốt từ trạm đầu đến trạm cuối cùng, nhìn những người lên xe xuống xe, từ đầu đến cuối cũng không có ai vì ai mà dừng lại.
Cô và Quyền Đế Sâm cũng sắp rời xa nhau.
Nhưng tại sao cô lại có cảm giác muốn khóc thế này?
Mũi cô chua xót quá, ánh mắt của cô cũng rất đau, trong lòng cũng khó chịu...
Lúc trên mặt cô xuất hiện hai hàng nước mắt, tài xế cũng lái xe đến trạm: "Cô gái à, đến trạm cuối rồi!"
Cô lau sạch nước mắt, chuyện này cũng giống như cuộc hôn nhân của cô và Quyền Đế Sâm, đến chóng vánh, cuối cùng cũng đến trạm!
Cô ra khỏi trạm cuối, cũng không biết mình đang ở đâu.
Cô mờ mịt đi trên đường, nhìn nhà nhà vừa lên đèn, nhìn mọi người vội vã về nhà, mà cùng cũng cuộc hôn nhân của cô cuối tan thành bọt biển.
Nếu như Quyền Đế Sâm không đối xử tốt với cô như vậy, thì lúc cô và anh kết thúc, cô cũng sẽ không đau khổ thế này!
Hưởng thụ cảm giác được người khác đau lòng, nhưng cuối cùng vẫn nói chia tay ở ngã tư đường!
Mặc Sơ, kiên cường lên một chút!
Không phải mày không tin vào tình yêu sao? Không phải mày cho rằng một mình mình vẫn có thể mãi mãi kiên cường sao?
Đừng, đừng rơi lệ nữa...
Cho dù Quyền Đế Sâm đã từng ấm áp với mày thì đó có thể chỉ là cử chỉ vô tình của anh mà thôi!
Như vậy, mày cũng nên coi đó là một cuộc gặp gỡ tình cờ vào buổi chiều nắng đẹp, lúc hai người chăm chú nhìn nhau, cảm ơn chiếc đồng hồ có khắc tên anh mà đến giờ cô vẫn đeo nó trên tay.