Trong bóng tối, Mặc Sơ cảm nhận được mùi hương quen thuộc của người đàn ông. Trong nháy mắt, cô có cảm giác trái tim được buông lỏng.
Cô biết anh đang ở bên cạnh mình, cô có thể cảm nhận được sự ấm áp của anh áp vào người mình, cô biết anh đang gặp nguy hiểm, cô phải ra tay bảo vệ anh!
"Tổng giám đốc Quyền..." Mặc Sơ xoay người, đưa tay ôm lấy anh: "Tổng giám đốc Quyền, anh sao thế?"
Quyền Đế Sâm cảm nhận được cơ thể mềm mại của cô cùng với mùi thơm giống của hoa dành dành, tỏa ra trong đêm tối biến thành một dòng nước chảy xung quanh anh.
Trong đêm tối, anh vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng hành động vừa nãy của cô.
Cô luôn dịu dàng và ấm áp như nước, thế nhưng lúc nổi giận cũng long trời lở đất.
Cô luôn luôn bị Mặc Chiêu Đệ bắt nạt, thế nhưng tối hôm nay cô lại hăng hái phản công lại.
Mặc Sơ không nghe được tiếng nói của anh. Trong bóng tối, cô ngẩng đầu ngắm nhìn anh, có phải anh đang khó chịu do trúng thuốc không?
"Thật sự xin lỗi Tổng giám đốc Quyền..." Mặc Sơ lên tiếng xin lỗi: "Hôm nay là sinh nhật của bố nuôi, tôi thật sự không ngờ sẽ xảy ra chuyện như thế..."
"Mặc Sơ, chị cút ra ngoài cho tôi!" Mặc Chiêu Đệ cắt đứt lời nói của Mặc Sơ: "Bây giờ tôi sắp giải thuốc cho tổng giám đốc Quyền, chị muốn làm người xem đấy à?"
Mặc Sơ nghe thấy lời nói vô cùng không biết xấu hổ của Mặc Chiêu Đệ, cơ thể nhỏ nhắn của cô che chắn bảo vệ Quyền Đế Sâm ở sau lưng: "Nếu cô không biết xấu hổ thì phi ngựa tới đây!"
Người đàn ông này từng cưng chiều, từng bảo vệ cô. Sao lúc này cô có thể để Mặc Chiêu Đệ dày vò anh được?
Mặc dù Mặc Sơ cũng không mạnh mẽ gì, thế nhưng cô tuyệt đối không cho phép người khác tổn thương Quyền Đế Sâm!
Mặc Chiêu Đệ đã chờ cơ hội này rất lâu rồi. Cô ta liều chết, cho dù có bể đầu chảy máu cũng không bỏ qua cơ hội lần này.
Bây giờ, Mặc Chiêu Đệ không chỉ không biết xấu hổ mà cô ta cũng không còn muốn sống nữa rồi.
Quyền Đế Sâm, người vẫn luôn không nói gì đột nhiên lên tiếng, giọng nói của anh mạnh mẽ: "Mặc Chiêu Đệ, tôi nể mặt Mặc Sơ, nể tình nhà họ Mặc đã từng nuôi dưỡng cô ấy nên hôm nay tôi sẽ bỏ qua cho cô, mau cút ra ngoài cho tôi!"
Kể từ lúc Mặc Chiêu Đệ vào đây cho đến giờ, chỉ biết là phòng tắt đèn, cũng chưa từng nghe thấy Mặc Quyền Sâm nói gì, chỉ là anh vừa mở miệng thì lại vô tình, lạnh lùng như thế.
Khó khăn lắm Mặc Chiêu Đệ mới có được cơ hội lần này, cho dù Mặc Quyền Sâm có bảo cô ta cút đi thì cô ta cũng sẽ không cút!
Dù sao, theo Mặc Chiêu Đệ thấy, chỉ cần gạo nấu thành cơm thì việc cô ta trở thành bà Quyền đã nằm trong tầm tay.
Khi Mặc Chiêu Đệ đến nơi này, bỗng nhiên cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, tựa như đã sở hữu hào quang của bà Quyền!
Thế là cô ta không để ý tất cả, lao thẳng về phía người đàn ông đang nằm trên giường lớn!
Mặc Chiêu Đệ chỉ có một suy nghĩ, đó chính là ngủ với Quyền Đế Sâm!
Thế nên cô ta nhào thẳng tới...
Tiếng thét chói tai của người phụ nữ hòa tới tiếng rỗng giận của người đàn ông, từ lúc bắt đầu vẫn chưa hề bị gián đoạn.
Chuyện này xảy ra trong nháy mắt, mặc dù xảy ra quá nhanh, Mặc Sơ còn nhảy bật lên ngay lập tức.
Lúc này Mặc Sơ giống như một con sư tử nhỏ dũng mãnh, muốn xông về phía Mặc Chiêu Đệ!
Đột nhiên có một bàn tay nắm lấy cánh tay nhỏ bé của cô!
Mặc Sơ kinh ngạc, nhanh chóng giãy ra!
Quyền Đế Sâm cảm giác được vũ trụ nhỏ của cô sắp bộc phát, anh thấp giọng nói: "Là tôi đây!"
Mặc Sơ càng cảm thấy kinh ngạc, người ở bên cạnh cô là anh, thế người đang chiến đấu kịch liệt trên giường với cái cô Mặc Chiêu Đệ nắng mưa thất thường kia là ai?
Cô nhớ người đàn ông này vẫn luôn ở đó không nhúc nhích, thế nên không thể nào vừa mới đó mà anh đã tới ôm cô.
Nói cách khác, Quyền Đế Sâm vẫn luôn ở trong phòng, thế nhưng vẫn luôn là người đàn ông khác "vận động" với Mặc Chiêu Đệ!
Vừa rồi Mặc Sơ không nhận ra, lúc này cô đã biết được, trong lòng cảm thấy như trút được gánh nặng!
"Thế nhưng..." Mặc Sơ nhìn dáng vẻ điên cuồng vận động kia của Mặc Chiêu Đệ, rồi lại nhìn sang Quyền Đế Sâm.
Quyền Đế Sâm lạnh lùng lên tiếng: "Đây chính là kết quả của việc làm bậy!"
Cho nên người đang làm, trời đang nhìn, câu nói này không giả chút nào.
Trăm phương ngàn kế để lấy được một món đồ, có được một người, kết quả nhìn lại cũng chỉ là một việc vô ích, mất cả chì lẫn chài!
Mặc dù Mặc Sơ cảm thấy đau lòng thay Mặc Chiêu Đệ, thế nhưng sự dạy dỗ như thế chắc hẳn cũng có thể giúp Mặc Chiêu Đệ.
"Bốp" một tiếng, toàn bộ đèn trong phòng sáng lên.
Mặc Chiêu Đệ đắc ý nhìn Mặc Sơ, người vẫn còn ở trong phòng: "Mặc Sơ, chị đã nhìn thấy chưa? Tôi đã là bà Quyền rồi! Tôi và tổng giám đốc Quyền đã bên nhau, tổng giám đốc Quyền nhất định sẽ lấy tôi làm vợ..."
Mặc Sơ không nói gì, cô đang nhìn người đàn ông ở cùng Mặc Chiêu Đệ, người đàn ông kia đúng là không giống Quyền Đế Sâm!
Cuối cùng, eo Mặc Sơ bị người nào đó bóp mạnh một cái, Quyền Đế Sâm không vui nói nhỏ vào tai cô: "Ai bảo cô nhìn người khác!"
Mặc Sơ chu mỏ một cái, cô chỉ đang muốn xem xem người đàn ông kia là ai thôi mà?
Mặc Chiêu Đệ càng ra sức, phải biết rằng, cô ta đã chờ giây phút này rất lâu rồi.
Thế nhưng khi cô ta nhìn thấy người đàn ông bên cạnh Mặc Sơ, nụ cười đắc ý trên mặt cô ta lập tức đông cứng lại.
Cô ta giống như bị ai đó bấm tạm ngừng vậy, chỉ trong nháy mắt đã ngừng lại.
Chắc chắn Mặc Chiêu Đệ không ngờ sẽ xảy ra một chuyện giống phim như thế!
Cô ta đã dùng hết tâm tư, tự cho rằng mình đang ở cùng với Quyền Đế Sâm, thế nhưng? Kết quả này thế nào? Thật sự nằm ngoài dự liệu của cô ta.
Còn Quyền Đế Sâm, người đàn ông có vẻ ngoài đẹp trai, lòng dạ tàn khóc, một tay che trời kia lúc này lại đang thân mật ôm lấy chiếc eo nhỏ của Mặc Sơ.
Anh đứng dưới ánh đèn sáng chói, còn sáng chói hơn cả ánh đèn, Còn con vịt xấu xí Mặc Sơ kia cũng bởi vì đang đứng cạnh người đàn ông này mà tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
"Không thể nào!" Mặc Chiêu Đệ không thể nào tin chuyện này!
Cô ta giống như một pha quay chậm từ khung hình này sang khung hình khác, cô ta đưa mắt nhìn về phía người đàn ông bên cạnh. Đây đâu phải là Quyền Đế Sâm, đây chỉ là một người đàn ông bình thường nào đó mà thôi!
Mặc Chiêu Đệ nhìn lại mình, mới vừa rồi còn vô cùng rạng rỡ mơ mộng trở thành bà Quyền, giờ phút này lại chật vật giống như một con chó vừa bị rơi xuống nước vậy, mặc cho người khác chỉ chỉ trỏ trỏ!
"Sao lại là anh!" Mặc Chiêu Đệ lập tức đưa tay đánh người đàn ông kia, người đàn ông này đã hủy hoại cô ta!
Những năm qua, cô ta cố gắng giữ gìn sự thuần khiết, vốn muốn tặng cho Quyền Đế Sâm, như một món tiền đặt cuộc để có thể trở thành bà Quyền, kết quả thế nào? Ngược lại còn bị người khác hãm hại, cho một người đàn ông xa lạ, không biết tên.
Tâm trạng của Mặc Chiêu Đệ sao, đang từ chỗ cao ngất ngã thẳng xuống đất.
Không nên cố ý hại người.
Cô ta tính toán người khác, kết quả thủ đoạn lại không đủ cao, còn bị người khác ăn sạch sẽ.
Bây giờ cô ta vô cùng thê thảm!
Nhìn lại Mặc Sơ, người đàn ông chói sáng đứng bên cạnh cô, tại sao cô ta lại có vận cứt chó như thế chứ?
"Mặc Sơ, đều dò chị làm hại!" Cuối cùng Mặc Chiêu Đệ cũng tìm được điểm mấu chốt, cô ta xông về phía Mặc Sơ: "Nếu như nhà họ Mặc chúng tôi không nhận nuôi cô, cô cũng sẽ không có được danh tiếng vượt trội như bây giờ!"
Mặc Sơ nhìn dáng vẻ tóc tai bù xù trông như bà điên của cô ta: "Người nổi tiếng là cô! Đây là tiệc sinh nhật sáu mươi tuổi của bố, vốn nên khiến ông ấy vui vẻ, để các vị khác thoải mái, mà cô thì sao? Vì bản thân mình mà làm tổn thương nhiều khách như thế? Cô đúng là một tên điên! Bây giờ điên đủ rồi đấy, cô có thể cút đi được rồi!"
Mặc Chiêu Đệ xông về phía trước, đưa tay lên định đánh Mặc Sơ.
Kết quả, cơn giận dữ như cuồng phong của Quyền Đế Sâm khiến cô ta sợ hãi!