Mặc Sơ kinh sợ, quả nhiên cô đã đoán đúng, Cố Vãn Vãn thích Quyền Đế Sâm, không hề che giấu chút tâm tư thiếu nữ này.
Cô nghĩ rất nhiều về việc nói thật với Cố Vãn Vãn, cô đã là vợ hợp pháp của Quyền Đế Sâm.
Nhưng cô vừa nghĩ tới cuối cùng Quyền Đế Sâm cũng sẽ tổ chức hôn lễ long trọng nhất thế giới với người phụ nữ khác, còn cô rất nhanh sẽ biến mất khỏi cuộc sống của anh, từ đó bặt vô âm tín.
"Vãn Vãn, tớ sẽ đưa danh sách của cậu vào." Mặc Sơ mỉm cười.
Thật ra cô rất ngưỡng mộ Cố Vãn Vãn, ít nhất thì Cố Vãn Vãn dám yêu dám hận, cô ấy muốn làm gì cũng sẽ vô cùng dứt khoát.
"Thật sao?" Cố Vãn Vãn vui vẻ, cô ấy hôn lên má Mặc Sơ: "Tớ biết cậu tốt với tớ nhất mà."
Mặc Sơ đẩy cô ấy ra: "Đừng làm loạn."
"Hì hì." Cố Vãn Vãn cười nói: "Yên tâm đi, tớ sẽ không làm gì cậu đâu, tớ còn phải gả cho anh Sâm nữa."
"Anh không đồng ý." Quyền Đế Sâm im lặng hồi lâu cuối cùng cũng lên tiếng.
Mặc Sơ và Cố Vãn Vãn đồng thời nhìn về phía anh.
Cố Vãn Vãn đau lòng: "Anh Sâm, tại sao vậy?"
Mặc Sơ chỉ từng nghe Quyền Đế Sâm nói, Cố Vãn Vãn không thích hợp làm vợ anh. Rốt cuộc là tại sao? Mặc Sơ cũng không hiểu nổi.
"Vãn Vãn, về đi. Chuyện này không được phép nhắc lại nữa." Quyền Đế Sâm nói, từ trước đến nay vẫn luôn uy nghiêm như vậy.
"Anh Sâm, sao anh có thể như vậy..." Cố Vãn Vãn giậm chân, khóc rồi chạy đi.
Mặc Sơ cũng rất khổ sở, với cương vị là bạn bè, cô cũng hy vọng Cố Vãn Vãn và Quyền Đế Sâm có thể ở bên nhau. Dù gì gia thế hai bên tương xứng, Quyền Đế Sâm và Cố Trạch Dã lại là anh em chí cốt, sống chết có nhau nữa.
Lúc này, Quyền Đế Sâm hơi nhíu mày, gương mặt anh tuấn ấy cũng lộ vẻ giận dữ.
Đương nhiên Mặc Sơ không dám đắc tội, ai có thể khống chế được người đàn ông này cơ chứ?
Cô dè dặt đứng dậy, cẩn trọng nói: "Quyền tổng, tôi sẽ làm một bản kế hoạch trong tuần này, sau đó sẽ đưa Quyền tổng xem qua. Nhưng tôi muốn hỏi một chút, người vợ lý tưởng trong lòng anh là người như thế nào?"
Hai mắt Quyền Đế Sâm sắc bén như chim ưng, dường như muốn nhìn xuyên thấu cô, một cô gái mỏng manh yếu ớt: "Bà Quyền, cô không hiểu rõ chức trách của mình sao?"
Mặc Sơ tự thấy bản thân không hề ngu ngốc, nhưng ở trước mặt Quyền Đế Sâm cô vẫn bị quở mắng như thường.
"Quyền tổng, tôi biết nên làm như thế nào rồi." Mặc Sơ chuẩn bị rời đi.
Chờ tới ngày kết hôn của anh cũng chính là ngày cô và anh ly hôn, nhưng cho dù hôn nhân của cô và anh như thế nào thì Mặc Sơ cũng phải làm tốt bản kế hoạch lần này.
"Quyền tổng, tôi đi trước đây." Mặc Sơ tình nguyện tin tưởng anh, nếu anh đã giao cho cô chuẩn bị thì chắc chắn sẽ không đổi ý.
Người vợ lý tưởng? Quyền Đế Sâm nhếch môi, đôi mắt vốn thâm sâu khó hiểu của anh dần dần trở nên sâu xa hơn.
...
Mặc Sơ ra khỏi tòa nhà Đế Quốc, cô lo lắng cho Cố Vãn Vãn nên lập tức gọi điện thoại cho cô ấy.
Cố Vãn Vãn không nghe điện thoại, Mặc Sơ rất càng lo lắng hơn.
Cô nhìn xung quanh bốn phía thì thấy Cố Vãn Vãn đang ngồi khóc ở trên con đường đối diện.
Mặc Sơ chạy vội tới, đỡ Cố Vãn Vãn đứng dậy: "Vãn Vãn, đừng khóc nữa."
Mặc Sơ lấy khăn giấy lau nước mắt cho Cố Vãn Vãn, tình yêu thật sự là dày vò người khác mà, có lẽ không rung động thì sẽ không thấy đau.
"Sơ Sơ, nguyện vọng từ nhỏ đến lớn của tớ chính là gả cho anh Sâm." Cố Vãn Vãn đau lòng nói. "Sao anh ấy có thể từ chối tớ một cách tuyệt tình như vậy?"
Mặc Sơ chỉ khẽ thở dài một tiếng, cô cũng không biết nên nói gì nữa. Mỗi ngày Mặc Sơ đều bận rộn vì cuộc sống này, đối với cô mà nói thì tình yêu quá đỗi xa xỉ.