Quyền Đế Sâm lập tức tỉnh táo lại, anh ngồi dậy, sắc bén hỏi: "Sao vậy?"
"Em..." Mặc Sơ rưng rưng nước mắt nhìn anh, chuyện của cô, anh cũng biết, cô cũng không có gì rối rắm, cô nói thẳng: "Quyền Đế Đình gửi mail giấy gọi của tòa án cho em, anh ta muốn giành quyền nuôi con với em!"
Hai mắt Quyền Đế Sâm, nháy mắt dường như xoẹt qua một tia sắc lạnh: "Nó điên rồi! Nó đã hôn mê sáu năm, chưa từng làm cái gì, em vất vả nuôi nấng đứa bé, nó vừa tỉnh lại đã muốn giành quyền nuôi con với em, nó trơ trẽn thật đấy!"
"Đúng..." Mặc Sơ thấy kiến giải và lập trường của anh giống cô, cô rất vui mừng gật đầu: "Anh ta quá quá đáng, vừa gặp mặt đã hung hăng như vậy, đứa bé là mạng của em, sao em có thể cứ thế đưa cho anh ta cơ chứ?"
"Đừng lo, mọi chuyện có anh!" Quyền Đế Sâm ôm cô lòng trong lòng.
Mặc Sơ vươn tay ra ôm lấy cổ anh: "Đế Sâm, cảm ơn anh, em phải may mắn nhường nào mới gặp được anh..."
Anh đã vì cô mà làm rất nhiều chuyện, cô cũng không biết phải cảm ơn như thế nào!
Đặc biệt là trên quyền nuôi dưỡng đứa trẻ, khiến cho cô càng cảm kích không thôi!
Lúc cô muốn động đậy, kết quả chân rất tê, cả người cô nằm trong lòng anh, anh còn đang gục trên sô pha.
Mặc Sơ hơi quẫn, tư thế này thật là...
Quyền Đế Sâm nhìn bộ dạng khóc đến lê hoa đái vũ của cô, haiz, tinh linh xinh đẹp như này, thật là nhân gian hiếm gặp, nhưng giờ phút này, cô lại là đang ngọt ngào ở trong ngực anh.
"Anh biết là em cảm động, anh rất yêu thích cách cảm kích của bà Quyền!" Giọng của Quyền Đế Sâm khàn khàn, vô cùng từ tính.
Mặc Sơ nào dám bổ nhào vào anh thật? Một là kỹ thuật của mình không tốt bằng anh, hai là thể lực của mình cũng không tốt bằng anh.
Cô mà dám nhào vào thật, chắc chắn là não bị úng nước rồi!
"Đế Sâm, anh bắt nạt em..." Mặc Sơ chu miệng, nụ cười còn có nước mắt.
Quyền Đế Sâm ngắm nhìn cô: "Anh cứ thích bắt nạt em đấy, bắt nạt em đến mức mặt em hồng hồng rồi rên hừ hừ!"
Bàn tay chống lên ngực anh mềm nhũn, trực tiếp nằm trong lòng anh, người đàn ông này nói lời tâm tình, trái tim cô phải đập nhanh thật rồi
Anh bế cô lên, cho cô một nụ hôn mãnh liệt, cô ở trong lòng anh, hóa thành một bãi nước.
Phương thức mà đàn ông cưng chiều phụ nữ, ngoại trừ kỹ thuật trên giường tốt ra, còn có trên mặt tiền bạc là càng ngày càng tốt, chính là vì giải quyết hết mọi chuyện xấu cho cô!
Quyền Đế Sâm gọi luôn một cuộc điện thoại cho tòa án, hỏi chuyện có liên quan đến giấy gọi.
Mặc Sơ ngồi bên cạnh anh, thấy anh giải quyết chuyện cho cô nhanh như thế, cô thật sự là càng ngày càng yêu người đàn ông này!
Quyền Đế Sâm nghe đối phương nói, cuối cùng nói: "Có rảnh thì cùng đi đánh gôn nhé!"
Sau khi anh cúp điện thoại, Mặc Sơ nhìn anh với ánh mắt mong chờ: "Thế nào rồi?"
"Giấy gọi mà Quyền Đế Đình gửi cho em là giả!" Quyền Đế Sâm nói: "Nó dọa em thôi, không cần để ý đến nó!"
"A..." Mặc Sơ trợn tròn mắt, tại sao cùng là một bố, anh cả chính trực như này, em trai lại toàn suy nghĩ xấu xa vậy.
Mặc kệ thế nào, Quyền Đế Sâm ủng hộ mình như thế, vẫn làm cho Mặc Sơ cực kỳ vui vẻ.
Sau khi Quyền Đế Sâm đi làm, Mặc Sơ cũng về bệnh viện, cô có một vài điều không rõ là, tại sao Quyền Đế Đình lại muốn gửi cho cô một tờ giấy gọi giả cơ chứ?
Kỳ thực, anh ta không có ý giành con với cô sao? Hay là anh chỉ muốn chỉnh cô thôi?
Mặc Sơ ở trong phòng bệnh cùng Quyền Thịnh Quốc, lúc này, một người bạn phóng viên của cô ấy gửi tin cho cô, Mặc Sơ đi ra ngoài gặp cô ấy.
"Cảm ơn cậu đã gửi ảnh sáng nay cho tớ." Mặc Sơ nói: "Phải rồi, Thanh Du, sao giờ cậu lại ở chỗ này?"
"Theo dõi Quyền Đế Đình, chụp tin của anh ta, dạo gần đây ngày nào anh ta cũng ở tiêu đề!" Kiều Thanh Du mỉm cười: "Chỉ cần tớ chụp được tin tức của anh ta, thì ngày nào tớ cũng được chủ biên khen!"
Mặc Sơ: "..."
Kiều Thanh Du cười nói: "Tớ biết, người phụ nữ sáng nay là cấp trên của cậu, cô ta muốn bò lên giường của Quyền Đế Đình, nhưng Quyền Đế Đình cũng nói siêu ác luôn! Xấu xa quá!"
Mặc Sơ nhíu mày: "Thanh Du, nếu cậu có chụp được cái gì về Quyền Đế Đình, nhớ cho tớ xem với."
"Chẳng phải cậu đã cưới anh cả của anh ta rồi sao?" Kiều Thanh Du đùa: "Cậu vẫn còn nhớ thương anh ta à?"
"Một lời khó nói hết!" Mặc Sơ thở dài: "Tóm lại tớ và anh không phải là vướng mắc tình cảm, chính là người này quá xấu xa, tớ phải nghĩ cách trị anh ta!"
Kiều Thanh Du vui vẻ: "Chi bằng phơi bày ảnh giường chiếu của anh ta!"
Mặc Sơ bật cười: "Tớ không có hứng thú về ảnh giường chiếu của anh ta."
"Tớ biết, cậu chỉ có hứng thú với ảnh giường chiếu của cậu cả Quyền thôi, lúc nào phát cẩu lương, nhớ cho chúng tớ một tấm ảnh đấy!" Kiều Thanh Du hỏi cô.
"Tớ dám công khai ảnh của anh ấy á?" Mặc Sơ vui vẻ nói: "Tớ tự cất là được rồi! Tớ không có cái yêu thích đấy, lại còn phát cẩu lương nữa chứ!"
Kiều Thanh Du nói xong thì cướp điện thoại trên tay cô: "Tớ xem xem, trong điện thoại cậu có lưu không?"
Mặc Sơ kệ cô ấy cướp, cô thật sự chưa từng chụp ảnh của Quyền Đế Sâm trong điện thoại của cô, nếu có thì cũng chỉ có ảnh của các con của cô thôi.
"Tổng giám đốc Quyền biết cậu sinh cho anh ấy một đôi bảo bối, anh ấy vui lắm đấy nhỉ!" Kiều Thanh Du sảng khoái hỏi cô.
"Cái gì?" Mặc Sơ có hơi sửng sốt.
Kiều Thanh Du cũng sửng sốt: "Cậu không phát hiện, hai bố con bọn họ rất giống nhau sao?"
"Nhưng mà, cậu không nhận ra, con tớ cũng giống Quyền Đế Đình à?" Mặc Sơ cảm thấy thật phức tạp.
"Cũng đúng!" Kiều Thanh Du vội vàng lấy điện thoại của mình ra, mở ảnh chụp lén Quyền Đế Đình: "Bọn họ là hai anh em, chắc chắn là giống! Thế con cậu là của ai? Kiểm tra DNA là được mà, không phải sao! Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, rất nhanh là có kết quả thôi."
Nụ cười trên gương mặt Mặc Sơ nhoáng cái biến mất, cô chua sót nói: "Đã kiểm tra rồi, là con của Quyền Đế Đình!"
"Cái gì?" Kiều Thanh Du trợn tròn mắt nhìn cô: "Trời ơi, máu chó này vẩy đến nỗi tớ sắp điên mất thôi!"
Mặc Sơ thở dài: "Đúng vậy! Tớ cũng muốn điên rồi!"
"Ý tổng giám đốc Quyền thế nào?" Kiều Thanh Du hỏi cô: "Cái này mới là điểm mấu chốt."
"Anh ấy là người đàn ông tốt nhất mà tớ gặp được!" Nhắc đến Quyền Đế Sâm, Mặc Sơ tràn ngập hạnh phúc: "Anh ấy không những không ghét bỏ tớ, anh ấy còn bảo tớ sinh con cho anh ấy nữa!"
"Qủa thực, khác biệt giữa hai anh em này cũng lớn quá rồi đấy!" Kiều Thanh Du vừa trở về từ nước ngoài, cô ấy tặng Mặc Sơ một món quà: "Khoảng thời gian trước đi làm phóng viên mặt trận, nên không về tham gia hôn lễ của cậu được, đây là quà bổ sung!"
Mặc Sơ nhận lấy: "Làm phóng viên mặt trận rất nguy hiểm! Cậu cứ ở trong nước làm cẩu tử đi!"
"Ha ha ha..." Kiều Thanh Du cười nói: "Tớ vừa về nước, tin đầu tiên đã làm cho chủ biên hài lòng rồi, tớ đã chụp được hình ăn chơi trác táng của Quyền Đế Đình và phụ nữ, trái lại, tớ đang xông ra mặt trận nguy hiểm để chụp được các bức hình, bọn họ nó điểm bộc phá không cao, tôi cũng đến ạ cái thế giới này rồi."
Mặc Sơ chợt nói: "Quyền Đế Đình còn giành quyền nuôi con với tớ nữa, anh ta quá vô sỉ, tớ cũng phải nắm được điểm yếu của anh ta..."